VÌ TA CHO LỤY...
Chia sẻ cùng nhân vật cô đơn
trong bài thơ của TRANG LÊ
“CHIỀU THỨ BẢY LẠI VỀ”
EM VIẾT:
Ai cũng nói thứ bảy về ấm áp
Sao lòng em thấy man mác cô đơn
Và hôm nay mưa như cũng giận hờn
Rơi mãi xuống trên từng con phố nhỏ... ANH VIẾT:
Này em ạ, cả một tuần vất vả,
Miệt mài trong xưởng máy công trường
Và đổi trao bàn bạc giao thương
Cái mệt nhọc quẩn quanh trí lực...
Cả thiên hạ mong một ngày chủ nhật
Ngày cuối tuần được ngơi nghỉ đó em
Ngày được về gặp gỡ những thân quen
Đã gắn bó suốt đời ta chung thủy
Đến thứ bảy ai cũng đều hoan hỉ
Vì tối nay ta được ngắm nhìn nhau
Trao ái ân xua giá lạnh lo âu
Truyền thêm sức cho tuần sau sống động!
Hạnh phúc nào ai không ước vọng
Những tâm tình luôn gắn bó lứa đôi
Biết vương tơ để dệt mộng cho đời
Biết trao lại ngày mai vì hậu thế...
*
Vốn cuộc đời bể dâu dâu bể
Phận con người ai có giống ai?
Cha ông xưa cho “Số mệnh” an bài
Ta cam chịu, không một lời năn nỉ!
Thuở vào đời: từng ước ao tri kỷ
Phải là người như lý tưởng ước mơ
Phũ phàng thay, Đời lẳng lặng làm ngơ
Để năm tháng em đợi chờ... Thất vọng!
Cái “tiêu chí” đành buông trôi, hạ xuống
Vừa tầm tay nắm bắt dễ dàng hơn
Luôn vun màu cho tươi tốt xanh non
Tìm nét đẹp để tôn lên kiêu hãnh!
Bỏ qua tất, đông nào có lạnh
Bù trừ nhau, bão tố chẳng lung lay
Tự trong em nhanh chóng đổi thay
Là “Ấm áp” sẽ kề bên mãi mãi...
HỒ CHẤT