Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com).
Thống Kê
Hiện có 103 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 103 Khách viếng thăm :: 3 Bots
“Your Choices, Your Life” (Lựa chọn của bạn quyết định cuộc đời của bạn).
Buổi sáng thức dậy trễ, đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ và nhận biết rằng đã hơn 8 giờ rồi mà bầu trời không có nắng? Hơi hướm lành lạnh đang lang thang, mơn trớn từng món đồ vật khắp gian phòng, đó là dấu hiệu của Thu tàn hay Đông đến?". Vẫn cuộn mình trong cái mền màu xanh lá cỏ, đầu óc bắt đầu nghĩ ngợi, tự hỏi: - Thức dậy, rời khỏi gường hay là nằm thêm chút nữa? Hỏi rồi không có câu trả lời! Ngủ thiếp đi và giựt mình thức dậy bởi tiếng điện thoại reo, với tay lấy phone gần bên cái gối nằm, nhìn xem ai gọi - là bạn làm chung sở - cần phải gọi lại để trả lời những thắc mắc công việc hôm qua còn vướng lại. Đặt phone về chổ cũ, ngồi bật dậy cử động vài động tác thể dục cần thiết trước khi xuống gường.
Nó từ từ đi về phía nhà vệ sinh, rửa mặt rồi xuống nhà bếp quấy một ly cà phê rẻ tiền, mở tủ lạnh đảo mắt tìm một món đồ ăn sáng. Không biết, không chọn lựa nào, không có quyết định nào. Đây là một thói quen của nó - lười biếng lựa chọn. Ngay từ thuở ấu thơ, sáng thức dậy ngồi chờ Má đút cho ăn, không khóc lóc kêu la dù là trễ nãi (theo lời Má nó kể lại). Hồi còn nhỏ, nó luôn luôn để cho Má nó lựa chọn mọi thứ, từ món ăn, thức uống, đồ chơi, giờ giấc, học tập... Lớn lên một tí, trở thành một đứa con gái, 13, 14t Má nó vẫn là người lựa chọn dùm cho nó - từ đôi dép, chiếc giày, từ sợi dây thun cột tóc, rồi màu áo, và một điều thật mắc cở, nói ra không ai tin là ngay cả chiếc áo lót mặc bên trong, nó vẫn để Má nó chọn lựa, mặc dầu có khi không vừa vặn nó vẫn nhận lấy và mặc vào. Nó biết là Má nó thương nó nhiều lắm nên mới làm như vậy, có thể nói là Má nó đã thương nó nhiều nhất nhà! Lựa chọn là điều hầu như không có trong đầu óc của nó vì nó rất vui trong cuộc sống, nó không có điều gì cần phải lựa chọn.
Nhưng khi khi nó biết lựa chọn là lúc nó biết buồn! Hồi nhỏ đang học lớp 7, nó rất thân với người bạn gái, người bạn ấy mỗi sáng đều tới nhà chờ nó cùng đi tới trường. Gần cuối năm học, trong lớp có một học sinh từ xa chuyển về và rồi người bạn thân của nó dần xa nó, bỏ nó đi học một mình. Từ ấy đến khi cuối năm học nó buồn vì nó mất đi niềm vui, vì cái nó muốn, cái nó lựa chọn trong hơn 30 bạn trong lớp đã không còn là cái lựa chọn của nó nữa rồi!
Nhưng kỳ diệu đã đến, nó trở lại là nó nguyên vẹn sau đợt nghỉ hè năm đó, nó vẫn vui, vẫn cùng Má đỡ đần công việc nhà, vẫn đến trường với bộ tóc dài thơm mùi bồ kết (dĩ nhiên là của Má nó mua... hihi), vẫn "cù lần", lặng lẽ, vẫn lén lút "ghiền" đọc tiểu thuyết, thà là nhịn ăn để có tiền đến các sạp sách báo mà mướn truyện (mặc cho anh chị nó chỉ trích, có thể nói là quở trách). Thời gian tuổi trẻ của nó chẳng có phong ba, chẳng có bão tố mà rất vui, vui trong đạm bạc cơm canh bằng đồng lương dạy học của Ba Má nó. Thời gian đó thật êm đềm, thật hạnh phúc trong tâm khãm của nó, tất cả những gì nó có đã là chất liệu để trải một lớp thảm nhung bảo vệ gót chân đời của nó cho tới ngày hôm nay và có lẽ tới ngày sau cùng. Thời gian trôi, trái tim của đứa trẻ lười lựa chọn này lớn lên theo nhịp sống cuộc đời; Nó chập chững lựa chọn bạn gái, bạn trai, lựa chọn lớp học, lựa chọn nghề nghiệp... là lúc nó càng thầm lặng hơn vì nó sợ mất đi cái gì nó đã có chọn; nó hiểu nó rất rõ về điều này nên sự lựa chọn của nó rất hạn hẹp; hầu như chỉ là mơ ước, mơ ước và mơ ước mà thôi! Đôi lúc nó hay hỏi nó: - "Có thể nào nó không cần lựa chọn không? - Vì nó biết rõ là: Mưa sẽ bị ướt - Nắng là rất nóng - Mùa Xuân hoa Mai sẽ nở - Ngày rằm trăng sẽ tròn... Nó ngần ngại lựa chọn vì nó luôn luôn muốn giữ mãi cái gì của có, nó trung thành một cách ngu xuẩn, gàn bướng! Khi ai đó choàng lên mình nó cái luồn hơi ấm nó luôn luôn muốn giữ mãi chút ấm áp đó, và cầu xin đừng rơi mất. Trên bước đường đời nó thất bại phần lớn là từ đó, biết bao lần đã phải âm thầm ngồi dậy với những thương tích tự mình gây ra, không ai biết!
Thời gian... "Thần" thời gian giúp nó quên lãng. Nó trở về là con gái của Má nó, không cần phải có sự lựa chọn. Nhưng một sự rủi ro xảy ra, Má nó đã rời bỏ nó sau hai năm chống chỏi với căn bệnh ung thư vú! Từ sau buổi chiều không thể nào quên đó, nó cần phải tự mình lựa chọn mọi thứ trong cuộc sống. Cuộc đời bắt buộc nó phải lựa chọn, vì nếu nó không lựa chọn nó sẽ đứng tại chỗ, bất động và vô hình. Nó phải lựa chọn bước đi bằng chân trái hay chân phải, hay bằng cả hai chân? Nó phải lựa chọn con đường nào để đi kẻo trời sẽ sập tối, kẻo không còn chuyến xe nào cho nó trở về thế giới của riêng nó.
Thăng trầm mưa nắng giúp nó hiểu ra rằng: Cuộc đời là một sự lựa chọn, lựa chọn cách sống, cách nghĩ. Lựa chọn sao cho bản thân mình vui, lựa chọn sao cho mình có lợi lộc... Những lựa chọn của nó xem ra ít khi theo ý nó mong ước, có khi nó phải trả một cái giá không rẻ lắm cho sự lựa chọn, sự lựa chọn "nghèo" dần đi, đưa nó tới chán nản, mệt mỏi, tuyệt vọng, sợ sệt, nhưng... nhưng có một điều may mắn là trái tim nó vẫn đập, máu của nó khi đứt tay chảy ra vẫn còn đỏ, tên tuổi nó vẫn còn mang họ của Ba Má, vẫn còn tự hào, pha lẫn niềm vui khi đọc qua những dòng chữ nói về Bạch Công Tử, Hắc Công Tử của xứ Vĩnh Long, Bạc Liêu, do đó nó phải tiếp tục lựa chọn không chỉ cho riêng nó nữa mà cho người Cha già của nó mỉm cười, để mỗi lần thắp hương trên bàn thờ, nó mới có dịp cảm ơn công lao của Má nó, kể lể thì thầm những nỗi niềm thương nhớ của nó cho Má nó nghe.
Ngày xưa nó lựa chọn cách sống có Má nó, bây giờ nó lựa chọn cách sống xa Má nó... có thể nói là như vậy!
Bây giờ nó lựa chọn, cố gắng để lựa chọn thành công và không rời xa nó. Sự lựa chọn của nó luôn luôn là đơn giản, thật thà. Nó phải lựa chọn để có thể giữ vững những khát vọng trong cuộc đời của nó. Nó lựa chọn nhìn vào những kẻ bất hạnh nhiều hơn nhìn vào cảnh giàu sang, có lẽ đó là nơi nó sinh ra và lớn lên, nó lựa chọn yêu hết thảy mọi người và yêu cả chính nó.
Cái li ti uẩn khúc tâm hồn không ai giống ai, không ai ngang hiên mà hiểu nhau được, nó biết nên nó không trách cứ, phiền giận ai khi nó buồn hay khi nó đau!
Cái gì qua thì đã qua. Bây giờ, nó đã tạo được niềm tin khi lựa chọn và hiểu rằng:
Hãy lựa chọn sống theo nguyện vọng và mơ ước của mình để có một niềm vui trọn ven. Và hãy ghi nhớ rằng sự lựa chọn nào cũng có có giá trị của nó. Lựa chọn để sống còn, lựa chọn để tạo nên một nụ cười cho hai Đấng sanh thành của chúng ta (hai người đó không ai có quyền lựa chọn nhưng họ lại là người sanh ra ta, tạo điều kiện cho những lựa chọn của ta chấp cánh bay xa.) Có một lựa chọn luôn luôn bên cạnh cuộc đời của mỗi chúng ta là: "Lựa chọn nói lời cám ơn Ba Má hoài hoài!"
Mắt Cỏ
Lục Bình
Tiêu đề: Re: Lựa Chọn! Wed Oct 24 2012, 21:32
...
LB cũng cố mà suy nghĩ coi cuối cùng thì mình cần cái gì để rùi sẽ hết sức cân nhắc &... Lựa Chọn.
Cám ơn những dòng suy tư của MC nha! Cafe nhé!
Mắt Cỏ
Tiêu đề: Re: Lựa Chọn! Fri Oct 26 2012, 13:55
Cứ lựa chọn để cuộc đời thay đổi buồn thành vui. Lục Bình, chúc bình an.