Thống Kê | Hiện có 77 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 77 Khách viếng thăm :: 1 Bot Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 90 người, vào ngày Thu Mar 28 2024, 23:23 |
Latest topics | » Cánh Thơ Xuân Tình by Viễn Phương Fri Mar 22 2024, 19:43
» Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Tue Mar 19 2024, 13:21
» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình by Nguyễn Thành Sáng Thu Jan 25 2024, 16:22
» Thơ Hay Ngắn by Nguyễn Thành Sáng Sat Jan 13 2024, 13:26
» Tôi Yêu Mùa Đông by Viễn Phương Sun Dec 24 2023, 18:50
» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây… by Nguyễn Thành Sáng Thu Dec 21 2023, 16:21
» Buồn Thu by Viễn Phương Sun Dec 17 2023, 19:27
» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2 by Nguyễn Thành Sáng Wed Dec 06 2023, 14:40
» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1 by Nguyễn Thành Sáng Tue Dec 05 2023, 12:32
» Thẫn Thờ Triền Miên by Nguyễn Thành Sáng Fri Dec 01 2023, 16:32
» THƠ NGẮN by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 27 2023, 16:47
» Tâm Sự Với Trăng by Nguyễn Thành Sáng Tue Nov 21 2023, 21:29
» Thổn Thức Tiếng Lòng by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 17 2023, 13:35
» Vậy Mà Ai Nỡ by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 13 2023, 20:47
» Nỗi Nhớ Niềm Thương Dưới Nắng Tà by Nguyễn Thành Sáng Thu Nov 09 2023, 22:35
» Thơ Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 03 2023, 13:19
» Nửa Mảnh Tình Xa by Viễn Phương Wed Sep 20 2023, 02:14
» Quá Khứ Còn Đâu by Viễn Phương Mon Sep 04 2023, 17:47
» Thơ Những Mối Tình Buồn (2) by Nguyễn Thành Sáng Fri Jul 28 2023, 20:48
» Thơ Những Mối Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Thu May 18 2023, 10:10
» Chung Một Cõi Về by Viễn Phương Mon May 01 2023, 18:30
» Xuân Phân Niềm Nhớ by Viễn Phương Wed Apr 05 2023, 18:28
» Mê Trần by Viễn Phương Sat Mar 11 2023, 19:38
» Tưởng Vọng Cố Nhân by Viễn Phương Mon Feb 27 2023, 22:08
» Thơ Hay Ngắn Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Tue Jan 31 2023, 09:32
» Đêm Đông by Viễn Phương Tue Jan 17 2023, 20:09
» 1- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:27
» 2- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:26
» Hương Tình Thu by Viễn Phương Mon Dec 19 2022, 03:42
» lục bát mùa thu by Lê Hải Châu Sun Aug 28 2022, 09:51
» Tháng Tám Về by Viễn Phương Thu Aug 04 2022, 18:42
» dại khờ by Lê Hải Châu Mon Jun 20 2022, 08:32
» Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) by Nguyễn Thành Sáng Sat Jun 18 2022, 22:16
» TÌNH QUÊ by Lê Hải Châu Wed Jun 15 2022, 08:36
» hương thầm by Lê Hải Châu Wed May 25 2022, 08:12
» Trăm Ngày Xuân Vắng Nhau by Viễn Phương Sun May 22 2022, 06:01
» nhuộm tóc by Lê Hải Châu Wed May 18 2022, 10:57
» mùa lúa trỗ bông by Lê Hải Châu Tue May 03 2022, 10:55
» hè ơi by Lê Hải Châu Wed Apr 13 2022, 10:21
» Gửi Người Tình Lỡ by Viễn Phương Sun Apr 03 2022, 17:44
» Biển Chiều Gọi Nhớ by Viễn Phương Sat Mar 26 2022, 07:20
» nắng tháng ba by Lê Hải Châu Wed Mar 23 2022, 10:56
» Hai Góc Tình Xa by Viễn Phương Sun Mar 20 2022, 20:07
» TRANG THƠ LÊ HẢI CHÂU by Lê Hải Châu Fri Mar 18 2022, 08:43
» Gởi Bạn Tri Âm by Viễn Phương Fri Mar 11 2022, 08:52
» giấc mơ hồng by Lê Hải Châu Sun Feb 06 2022, 08:25
» MỘT CHUYỆN HI HỮU by Nguyễn Thành Sáng Sun Jan 30 2022, 13:23
» tìm lại người xưa by Lê Hải Châu Sun Jan 30 2022, 11:27
» Xuân Là Em by Viễn Phương Sat Jan 29 2022, 21:37
» chúc tết nhâm dần by Lê Hải Châu Thu Jan 27 2022, 07:48
» vào xuân by Lê Hải Châu Thu Jan 20 2022, 18:05
» RU ANH NỒNG NÀN (Mimosa) by Viễn Phương Wed Jan 19 2022, 03:04
» nghề nông by Lê Hải Châu Sat Jan 15 2022, 07:18
» sự đời by Lê Hải Châu Tue Jan 04 2022, 08:39
» tết này em có về không by Lê Hải Châu Sat Dec 25 2021, 17:24
» Tranh Thơ Giáng Thu Xưa by Giáng Thu Xưa Tue Dec 21 2021, 04:28
» cái còi xe by Lê Hải Châu Tue Dec 07 2021, 08:59
» nhớ mẹ chiều đông by Lê Hải Châu Fri Dec 03 2021, 17:17
» khất lấy chồng by Lê Hải Châu Thu Dec 02 2021, 07:07
» Xướng Họa - Đường Luật by Gió Bụi Tue Nov 23 2021, 06:54
» Chiếc Nón Bài Thơ by Gió Bụi Sun Nov 21 2021, 08:22
» thầy tôi by Lê Hải Châu Thu Nov 18 2021, 08:12
» Xoắn Xuýt Tình Thơ by Viễn Phương Tue Nov 16 2021, 09:06
» tuổi già by Lê Hải Châu Sun Nov 07 2021, 06:42
» phận người by Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:03
» phận người by Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:01
» bà em by Lê Hải Châu Sun Oct 31 2021, 08:32
» nói với con by Lê Hải Châu Thu Oct 28 2021, 11:05
» giao mùa by Lê Hải Châu Sat Oct 23 2021, 08:23
» tự tình với mùa thu by Lê Hải Châu Sun Oct 17 2021, 14:45
|
March 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | Calendar |
|
| | CÔ GÁI "MÙA THU" | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Mắt Cỏ
| Tiêu đề: CÔ GÁI "MÙA THU" Thu Nov 01 2012, 14:49 | |
| Cô Gái "Mùa Thu"
Sau khi ngồi hàng giờ trước nấm mồ của Mẹ, cô gái có vóc dáng nho nhỏ, gương mặt buồn buồn hình như đã mất ngủ nhiều ngày, cuối cùng tự đứng dậy, lê bước chậm chạp mặc cho những luồng gió cuối Thu đang cố tình thổi tung những sợi tóc lòa xòa trước trán của cô. Bước đi và cứ bước đi - về đâu đầu óc cô ta chẳng còn biết nữa!
Ngôi nhà đất ọp ẹp đã bán đi từ ba hôm nay để đổi lấy một nơi an nghỉ cho Mẹ.
Cố gắng đi hết khoảng đường vắng vẻ này, cô ta hy vọng sẽ gặp vài người trong xóm và sẽ hỏi xin công việc làm để tạm sống qua ngày. Mòn mỏi vì chăm sóc Mẹ trong những ngày cuối đến bây giờ cô ta mới bắt đầu thấm mệt, tầm nhìn lệch lạc, chân tưởng chừng như nhấc lên theo một mệnh lệnh của ai đó chứ không là của cô nữa!
Ngay lúc đó có một Tiểu thư dáng dấp hiền lành, nhan sắc rất trang nhã xuất hiện trước mặt cô. Nhìn cô từ đầu đến chân rồi nói: - Nhà ngươi có vẻ mệt và đói, hãy theo ta ngay.
Cô gái như có một ma lực quyền rủ bước theo ngay. Đến trước một ngôi nhà khang trang, Tiểu thư quay đầu lại và bảo: - Vào nhà đi, ta sẽ lấy thức ăn cho ngươi.
Cô gái lại lặng lẽ bước vào trong, ngồi xuống bên chiếc bàn, chưa kịp nhìn quanh thì vừa đúng lúc thức ăn cũng đã được dọn lên.
Sau khi dùng xong bữa cơm. Tiểu thư bắt đầu lên tiếng: - Thấy nhà ngươi có vẻ chân chất, thật thà tại sao lại ra nông nỗi?
Cô gái bây giờ mới hoàn hồn trước sự tốt bụng của người đối diện, cô ta kể lại đầu đuôi gia cảnh của mình.
Nghe xong, vị Tiểu thư nhìn thẳng vào cô gái và nói với giọng nói rõ ràng, nghiêm nghị: - Ta sẽ để lại ngôi nhà này cho nhà ngươi sinh sống với mảnh vườn phía sau cũng khá lớn sẽ đủ nuôi thân nếu nhà ngươi chịu khó trồng trọt vài thứ rau củ.
Cô gái lắng nghe, mở tròn đôi mắt, tưởng chừng mình đang nằm mơ, không tin những điều mình vừa nghe là sự thật!
Tiểu thư đó lại tiếp tục: -Trong lúc nhà ngươi trú ngụ tại đây ta có một bảo vật nhờ nhà ngươi gìn giữ. Nhà ngươi không được phép mở ra dù với bất cứ lý do gì, nếu nhà ngươi mở ra và nhìn thấy bên trong... Hãy nghe thật kỹ lời ta nói, nếu nhà ngươi nhìn thấy bên trong ta sẽ không bao giờ tha thứ và sẽ có một sự trừng phạt nặng nề. Ta sẽ thường xuyên trở về thăm hỏi ngươi và lấy lại món đồ đó khi cần, nhà ngươi có thể giúp ta chăng?
Cô gái thưa: - Tiện nhân không biết nói bao nhiêu lời để cám ơn sự thương xót và giúp đỡ này, còn việc bảo vật, thân hèn này sẽ nguyện suốt đời giữ gìn và không bao giờ tò mò mở ra xem vì đó là báu vật của một người ơn, người đã cứu sống cuộc đời mình. Tiện nhân xin hứa, Cô hãy vững tin.
Thiếu nữ gật đầu và trao tay một chiếc hộp được chạm trổ một chữ "nhẫn" ở giữa. Liền sau đó Người từ giã lên đường ngay.
Cô gái ngồi bệt xuống ghế và nhìn quanh nhà, thầm thì nói với Mẹ: - Cám ơn Mẹ, có phải Mẹ đã xui khiến người đến giúp con? Con sẽ cố gắng làm việc để tự nuôi thân và sống vui vẻ như lời Mẹ dặn dò trước lúc lâm chung.
Ngày tháng trôi qua, năm sau Tiểu thư quay lại thăm hỏi và nhìn vào chiếc hộp, tin rằng không có kẻ nào mở ra. Tiểu thư ấy lại tiếp tục ra đi hẹn ngày quay lại. Bẳng đi hai năm, Tiểu thư quay về rồi lại ra đi... Năm năm sau, vào một buổi sáng, chủ nhân chiếc hộp trở về và muốn nhận lại báu vật của mình.
Vì sau một thời gian dài, cô gái đã dời chiếc hộp vào một nơi kín đáo hơn, nên cô ta bảo: - Cô hãy vui lòng ngồi chờ tôi chạy vào lấy ra ngay.
Vì vội vàng hấp tấp cô đã sãy tay và làm rơi chiếc hộp xuống đất, nắp đậy mở tung cho cô thấy một cái trâm cài nạm ngọc thật kiêu sa được cẩn thận gắn vào giữa hộp, cô quá hoảng sợ nhặt lên và đặt trở lại rồi chạy ra ngoài trao cho chủ nhân của nó.
Nhìn chiếc hộp, vị Tiểu thư đã biết việc gì xảy ra, cô ta hỏi: - Nhà ngươi nhìn thấy gì bên trong?
Cô gái nhớ lại lời hứa sẽ không được phép mở ra để nhìn xem bên trong là gì, nên im lặng không thể trả lời.
Tiểu thư tiếp tục hỏi, vẫn không có câu trả lời mà chỉ là một gương mặt sợ sệt, buồn bã nhìn Cô với đôi mắt rươm rướm lệ.
Tiểu thư ấy nói: - Nếu nhà người không nói ta sẽ đuổi nhà ngươi ra khỏi nhà ngay, ngươi nghe rõ chứ? Cô gái gật đầu, đành chấp nhận đuổi đi. Vì cô ta hiểu rằng ân nhân cứu giúp mình đã có một điều gì cần giấu kín nên không muốn cho ai biết đến, nếu mình nói ra coi như bí mật cô ta đã có người biết, cô gái sẽ thất vọng và đau khổ, tốt hơn hãy để như chưa có ai tường tận chuyện gì về cô.
Cô gái lại lần nữa lang thang ngoài khu rừng vắng. Gần suốt một ngày đi bộ cô ta mệt mỏi và ngủ thiếp bên một gốc cây ở ven đường.
Bỗng từ xa một toán quan quân đi tới. Thì ra đó là ngày Hoàng tử cùng các quân sĩ đi săn bắn, họ đang trên đường quay về Hoàng cung. Vị hoàng Tử nhìn thấy cô gái nằm ngủ với vẻ mặt thật thà và hình như có chút gì xao động, nên bảo quân sĩ dừng chân nghỉ ngơi và chờ cô gái ấy thức dậy.
Bừng tỉnh dậy trước sự bao quanh của quan quân, cô gái sụp lạy và thốt rằng: - Ngàn lần lạy tạ, xin Ngài tha tội khinh quân. Hoàng Tử chậm rãi nói: - Người hãy bình thân. Với một cảm giác thật kỳ diệu từ giây phút đầu, sau khi trao đổi vài lời, vị Hoàng tử đã đích thân đở nàng đứng lên và phán rằng: - Ta sẽ đưa nàng về cung tạm nghĩ vì trời đà tối, thân gái một mình sẽ vô cùng nguy hiểm.
Cô gái được lên một chiếc kiệu rồi theo về cung. Về tới cung, cô gái được thay đổi xiêm y theo cung cấm. Nhan sắc đó đã phải lòng vị Hoàng tử, nên chỉ một năm sau, dưới sự chấp thuận của Vua Cha và Hoàng Hậu nàng đã trở thành một vị Công nương sống bên cạnh với vị Hoàng tử tốt bụng đó.
Với tính tình cần cù siêng năng, Công nương khi có đủ điều kiện để học hỏi, nàng đã cố gắng học tập không ngừng. Do đó, nàng đã có một tài nghệ đánh đàn rất điêu liệu, thêu thùa rất tài tình, từng đường kim mũi chỉ tạo thành một kỳ giác khiến cho mọi người phải trầm trồ khen tặng, kể cả những nước láng giềng lân cận. Đặc biệt nhất là những chiếc áo của Hoàng Hậu đều do nàng thêu dệt.
Trong triều đình mọi người ai ai cũng đều quí mến cô.
Vua Cha và Hoàng Hậu là mẫu người đức độ, duy có một điều không may là Hoàng Hậu thường xuyên bị mất ngủ nhưng từ ngày cô đem tiếng đàn của mình dạo lên về đêm thì Hoàng Hậu lại say sưa trong giấc điệp, sở dĩ cô làm như vậy vì cô tin rằng tiếng nhạc sẽ đưa lòng người vào một thế giới yêu thương quên đi giận hờn phiền não, lo âu.
Vua và Hoàng Hậu càng thêm thương mến cô con dâu tài sắc này.
Nhưng vào một buổi sáng, Hoàng Hậu thức dậy và nhìn thấy chiếc đàn treo trên tường đã rơi xuống đất và bể ra thành nhiều mảnh vụn. Hoàng Hậu nghĩ rằng, do sự bất cẩn đêm qua của cô gái nên có vẻ không vui, mặc dầu không có lời trách móc.
Thời gian đó, Vua Cha lại lâm bệnh. Vào một ngày vào hầu Hoàng cung, nàng đã chính tay mình chuyền cho Hoàng Hậu ly sâm của Hoàng Thượng. Sau khi Vua Cha vừa uống xong thì Người đã bị thổ huyết đưa tới hôn mê. Hoàng hậu có ý nghi ngờ nàng dâu mình đã phù phép gì đó để âm mưu sát hại Phụ Hoàng nên đã ra lệnh đem giam nàng vào ngục thất, chờ sáng mai xét xử.
Vị Hoàng tử khi nghe tin ấy đã nghẹn ngào nhìn người mình thương yêu bị đưa đi bởi lệnh truyền của Mẹ. Khuya đó, Hoàng Hậu đã nằm mộng, như sau: Một vị tiên nữ đã hiện ra và phán rằng: - Hãy mau thả Công ngương ra ngay vì mọi việc xảy ra chỉ là do sự sắp xếp của Ta. Chiếc đàn bị đập vỡ và ly sâm độc là do Ta chủ động tạo nên để đo lường lòng dạ ngay thẳng, thủy chung của nàng với Triều đình. Nếu nàng được thả ra, Ta sẽ mang trả chiếc đàn về cho ngươi và Đức Vua sẽ hồi phục ngay lập tức.
Khi nghe tới đó, Hoàng Hậu chợt giựt mình thức dậy. Đi vội lại long sàn, nhìn vào thần sắc của chồng mình thì quả nhiên Hoàng Thượng đã hoàn toàn bình phục. Rồi nhìn vào chỗ treo đàn thì chiếc đàn ngày xưa đang vẫn còn chỗ cũ.
Lập tức, Hoàng Hậu ra lệnh quân sĩ hãy vào ngục dẫn Công nương tới cung nội ngay.
Vừa nhìn thấy nàng dâu, Hoàng Hậu đã ôm chầm và nói rằng: - Mẹ đã tỏ tường mọi việc, con đã bị hàm oan từ bấy lâu nay, Ta xin lỗi con.
Liền lúc đó trong ánh sáng mờ mờ ảo ảo của buồi sớm mai, vị Tiểu thư ngày xưa xuất hiện đến gần Công nương và hỏi: - Người còn nhận ra ta không?
Công nương với vẻ mặt xúc động trước sự cảm thông của Mẹ chồng, nay lại gặp lại người ơn ngày xưa, nàng thật tình sung sướng vội sụp lạy, thưa rằng: - Thần thiếp thật vô cùng biết ơn Tiểu thư, chỉ cầu mong có thể nào làm Tiểu thư vui là điều tôi thầm mong ước từ lâu. Vị Tiểu thư mỉm cười: - Ta cám ơn nàng. Vì nhờ nàng đã giúp ta hiểu thế nào nhẫn nhục, chịu khó, biết nghĩ đến người xung quanh, quên đi tính ích kỷ lúc nào cũng nghĩ về mình. Ta vốn là một nàng Tiên bị Vua Cha đuổi đi vì hầu như mỗi ngày ta đều lên tiếng trách móc, so sánh thấp cao với người kế cận, khiến cho ta không bao giờ có được một sự hài lòng, vui vẻ. Sau nhiều lần khuyên bảo, ta vẫn không sửa đổi nên đã bị đày xuống trần gian. Nay nhờ nàng, Ta đã hiểu và sẽ quay trở về sống an vui bên cạnh Vua Cha và các tiên nữ khác. Chiếc trâm mà nhà ngươi nhìn thấy trong hộp đó là vương niệm của ta, nếu mất đi ta khó mà quay trở về trời.
Sau khi nghe Tiên nữ bày tỏ, Vua Cha, Hoàng Hậu rất hãnh diện về nàng dâu của mình và Hoàng Tử thì lại thêm càng yêu mến người bạn tình với sự chọn lựa không sai lầm, họ đã đưa mắt nhìn nhau như đang thầm thì ngàn lời tình tứ.
Trước khi bay trở về tiên giới, vị Tiên nữ đã nhìn thẳng vào cô gái rồi chậm rãi nói:
- Ta biết từ lâu là nàng rất thích mùa Thu, do đó từ bây giờ trở đi tất cả những vườn hoa với sự có mặt của nàng sẽ là một mùa Thu, lá sẽ tự chuyển đổi màu, rơi nhè nhẹ trên bờ vai của hai kẻ yêu nhau, con tim của họ vào lúc đó sẽ trổi lên nhịp khúc tình tự nồng nàn, tha thiết, quấn quít ngàn đời như cành và lá.
Nàng sẽ là hiện thân của mùa Thu dù cho trời đang Đông, Xuân hay Hạ.
Nàng là Thu, Thu là nàng!
Sau khi kế vị Vua, hai người đã cho ra đời một vị Hoàng tử khôi ngô. Họ sống trong một thứ hạnh phúc thật êm đềm, lãng mạn và vô tận của mùaThu.
Mắt Cỏ.
| |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: CÔ GÁI "MÙA THU" Thu Nov 01 2012, 23:04 | |
| | |
| | | Nguyên
| Tiêu đề: Re: CÔ GÁI "MÙA THU" Thu Nov 01 2012, 23:09 | |
| Thế Lão Đùa là ai nhỉ, tò mò quá đi! | |
| | | Ntd Hoa Viên
| | | | Mắt Cỏ
| Tiêu đề: Re: CÔ GÁI "MÙA THU" Fri Nov 02 2012, 11:29 | |
| | |
| | | Ntd Hoa Viên
| | | | Mắt Cỏ
| | | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: CÔ GÁI "MÙA THU" | |
| |
| | | | CÔ GÁI "MÙA THU" | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |