HOA VIÊN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn về Văn học, Thơ ca, Nghệ thuật, Tình bạn, Tình yêu, và Cuộc sống. Không chính trị và quảng cáo.
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com).          Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com).          
Thống Kê
Hiện có 83 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 83 Khách viếng thăm :: 2 Bots

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 89 người, vào ngày Wed Mar 06 2024, 05:02
Latest topics
» Cánh Thơ Xuân Tình
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Fri Mar 22 2024, 19:43

» Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Tue Mar 19 2024, 13:21

» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Thu Jan 25 2024, 16:22

» Thơ Hay Ngắn
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Sat Jan 13 2024, 13:26

» Tôi Yêu Mùa Đông
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sun Dec 24 2023, 18:50

» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây…
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Thu Dec 21 2023, 16:21

» Buồn Thu
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sun Dec 17 2023, 19:27

» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Wed Dec 06 2023, 14:40

» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Tue Dec 05 2023, 12:32

» Thẫn Thờ Triền Miên
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Fri Dec 01 2023, 16:32

» THƠ NGẮN
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 27 2023, 16:47

» Tâm Sự Với Trăng
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Tue Nov 21 2023, 21:29

» Thổn Thức Tiếng Lòng
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 17 2023, 13:35

» Vậy Mà Ai Nỡ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 13 2023, 20:47

» Nỗi Nhớ Niềm Thương Dưới Nắng Tà
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Thu Nov 09 2023, 22:35

» Thơ Tình Buồn
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 03 2023, 13:19

» Nửa Mảnh Tình Xa
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Wed Sep 20 2023, 02:14

» Quá Khứ Còn Đâu
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Mon Sep 04 2023, 17:47

» Thơ Những Mối Tình Buồn (2)
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Fri Jul 28 2023, 20:48

» Thơ Những Mối Tình Buồn
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Thu May 18 2023, 10:10

» Chung Một Cõi Về
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Mon May 01 2023, 18:30

» Xuân Phân Niềm Nhớ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Wed Apr 05 2023, 18:28

» Mê Trần
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sat Mar 11 2023, 19:38

» Tưởng Vọng Cố Nhân
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Mon Feb 27 2023, 22:08

» Thơ Hay Ngắn Trích Đoạn
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Tue Jan 31 2023, 09:32

» Đêm Đông
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Tue Jan 17 2023, 20:09

» 1- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:27

» 2- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:26

» Hương Tình Thu
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Mon Dec 19 2022, 03:42

» lục bát mùa thu
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Aug 28 2022, 09:51

» Tháng Tám Về
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Thu Aug 04 2022, 18:42

» dại khờ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Mon Jun 20 2022, 08:32

» Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Sat Jun 18 2022, 22:16

» TÌNH QUÊ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Wed Jun 15 2022, 08:36

» hương thầm
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Wed May 25 2022, 08:12

» Trăm Ngày Xuân Vắng Nhau
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sun May 22 2022, 06:01

» nhuộm tóc
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Wed May 18 2022, 10:57

» mùa lúa trỗ bông
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Tue May 03 2022, 10:55

» hè ơi
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Wed Apr 13 2022, 10:21

» Gửi Người Tình Lỡ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sun Apr 03 2022, 17:44

» Biển Chiều Gọi Nhớ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sat Mar 26 2022, 07:20

» nắng tháng ba
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Wed Mar 23 2022, 10:56

» Hai Góc Tình Xa
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sun Mar 20 2022, 20:07

» TRANG THƠ LÊ HẢI CHÂU
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Fri Mar 18 2022, 08:43

» Gởi Bạn Tri Âm
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Fri Mar 11 2022, 08:52

» giấc mơ hồng
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Feb 06 2022, 08:25

» MỘT CHUYỆN HI HỮU
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Nguyễn Thành Sáng Sun Jan 30 2022, 13:23

» tìm lại người xưa
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Jan 30 2022, 11:27

» Xuân Là Em
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Sat Jan 29 2022, 21:37

» chúc tết nhâm dần
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Thu Jan 27 2022, 07:48

» vào xuân
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Thu Jan 20 2022, 18:05

» RU ANH NỒNG NÀN (Mimosa)
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Wed Jan 19 2022, 03:04

» nghề nông
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sat Jan 15 2022, 07:18

» sự đời
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Tue Jan 04 2022, 08:39

» tết này em có về không
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sat Dec 25 2021, 17:24

» Tranh Thơ Giáng Thu Xưa
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Giáng Thu Xưa Tue Dec 21 2021, 04:28

» cái còi xe
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Tue Dec 07 2021, 08:59

» nhớ mẹ chiều đông
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Fri Dec 03 2021, 17:17

» khất lấy chồng
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Thu Dec 02 2021, 07:07

» Xướng Họa - Đường Luật
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Gió Bụi Tue Nov 23 2021, 06:54

» Chiếc Nón Bài Thơ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Gió Bụi Sun Nov 21 2021, 08:22

» thầy tôi
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Thu Nov 18 2021, 08:12

» Xoắn Xuýt Tình Thơ
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Viễn Phương Tue Nov 16 2021, 09:06

» tuổi già
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Nov 07 2021, 06:42

» phận người
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:03

» phận người
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:01

» bà em
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Oct 31 2021, 08:32

» nói với con
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Thu Oct 28 2021, 11:05

» giao mùa
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sat Oct 23 2021, 08:23

» tự tình với mùa thu
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Emptyby Lê Hải Châu Sun Oct 17 2021, 14:45

Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar

 

 MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
Hạ Thương

Hạ Thương



MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty
Bài gửiTiêu đề: MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC   MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC EmptySat Apr 21 2012, 08:04

MỘT NỬA CUỘC ĐỜI
MỞ ĐẦU

Keng !...Keng !
Tiếng chìa khóa rớt trên nền gạch vang vọng trong đêm tối lạnh lẽo. Hắn lầm bầm :
- Mẹ kiếp ! Đến cái chìa khóa cũng chẳng thương ta...
Hắn cúi gập người,khệnh khạng đưa tay với lấy chìa khóa.
Oẹ..oẹ... Cơn buồn nôn ập đến nhanh chóng, hắn nôn thốc nôn tháo vào chiếc chìa khóa chỉ còn cách bàn tay mấy centimet. Tiếng hắn nôn dường như muốn đánh thức cả những người hàng xóm xung quanh.

Đưa tay quệt nước dãi pha mùi kinh dị của thức ăn trong dạ dày. Hắn cúi nhìn chiếc chìa khóa trong đống tạp uế hắn vừa thải ra.
- Hừ, có gì mà kinh tởm. Thứ này bản thân mình tạo ra mà, kinh tởm làm gì.

Hắn lấy rồi mau chóng mở cánh cửa cổng để vào nhà. Cửa nhà vẫn khép hở.
Két...két... Tiếng mở cửa và xen lẫn những cơn gió vù vù thốc thẳng vào căn phòng tối đen như mực. Hắn loạng choạng bước vào, cũng chẳng cần bật điện hắn cũng biết chiếc ghế gỗ dài ở đâu. Đánh cái phịch lên chiếc ghế tội nghiệp, hắn phì phò mệt nhọc.

... “ Sao ông còn quay lại cái nhà này làm gì ? ”

Giọng một người đàn bà nói yếu ớt trong bóng tối vang ra. Hắn biết là ai rồi, hắn không trả lời. Mắt hắn đờ đẫn nhìn vào cái bức tường đen sì như cuộc sống của hắn bây giờ....

Hắn lẩm bẩm câu nói vừa nãy “ Sao ta lại phải ghê tởm thứ ta tạo ra ”. Trong mắt hắn dần hiện lên những ký ức từ xa xưa hiện về. Những hình ảnh đó chập chờn trên bức tường mà mắt hắn đang dán chặt...
( viết ngày 9/12/2011)
PHẦN 1: MỘT GIA ĐÌNH
Long !... Mày có về tắm rửa để ăn cơm không? Tối nay học xong phải phụ tao đó….
Tiếng bà Ba thét lên từ căn nhà nhỏ bé đầu ngõ. Thằng nhỏ lật đật chạy về hối hả, nó đứng ngay trước cửa nói với vào nhà:
- Hôm nay con không muốn tắm đâu, mẹ cho con chơi đến giờ ăn con về nhé…
Bà Ba lập tức có mặt ở cửa, chẳng nói chẳng rằng bà cắp thằng nhỏ đi một mạch xuống bếp.

Ùm…Tiếng nước vang lên từ sau bếp. Tiếp theo là giọng oai oái của thằng nhỏ. Bà Ba rít qua kẽ răng:
- Mày định làm tao khổ đến bao giờ nữa. Mày còn muốn chơi nữa không ?
Bà dìm thằng nhỏ một lúc rồi lại nhấc lên. Cứ như vậy cho đến khoảng hai mươi lần. Bà dừng lại, kéo thằng nhỏ ra khỏi cái thùng phuy đựng nhựa đường của đế quốc Mỹ ngày xưa được đem về tận dụng làm thùng đựng nước.
Thằng nhỏ run cầm cập, nước mắt trào ra vì cay xè trên khuôn mặt tím ngắt của nó. Nó không khóc. Có lẽ nó hiểu nó mà khóc là sẽ thêm một trận đòn roi nữa.
Bà Ba nghiến răng:
- Lần sau mày không lo tự tắm rửa sớm thì đừng có trách tao. Còn không mau đi thay quần áo.
Long, thằng bé loạng choạng chạy lên nhà. Nó vội vàng lau người, thay quần áo gấp gáp rồi lủi vào góc nhỏ của căn nhà. Nơi góc đó, một cô bé đang cặm cụi viết viết. Nó liếc qua thằng nhỏ:
- Chị đã nói rồi mà không nghe. Lần sau đi học về là tắm rồi cùng học bài với chị cho xong trước bữa cơm nha. Tối còn phụ mẹ nữa chứ.
Long đang cúi gắm mặt xuống đất. Nó ngoẹo đầu sang bên nói với chị:
- Em chỉ muốn chơi lúc thôi mà. Cả tuần nay em có chơi tý nào đâu.
Cô bé quắc mắt:
- Còn cãi hả ? Em lên trường cũng chơi với bạn bè rồi. Vả lại giờ sắp tết. Phải phụ mẹ mới kịp giao hàng cho người ta chứ. Em định vác cái áo rách đi chơi tết hả.
Thằng bé im lặng. Nó đứng dậy với vẻ phụng phịu. Đưa cuốn vở chìa ra mặt cô chị.
- Chị Uyên, giảng cho em bài này đi.
Con bé Uyên càu nhàu. Nó đưa tay gập cuốn vở nó vừa viết xong.
- Ngồi xuống đây. Lần sau lên lớp chú ý nghe giảng nghe chưa.

7h tối.
Sau khi giúp em học bài xong, con Uyên lại cặm cụi lấy cuốn vở thân yêu của nó. Thằng Long lon ton xuống bếp, nó lí nhí:
- Mẹ ơi, có gì con phụ mẹ chuẩn bị bữa tối không ?
Khẽ nhíu mày, bà Ba nói:
- Bưng cơm và thức ăn lên nhà trên đi con. Không biết bố mày đi đâu mà giờ này chưa về nữa.
Thằng nhỏ ngoan ngoãn dọn bữa cơm tối. Xong rồi nó khoanh chân trên chiếc ghế gỗ đã cũ bạc màu vì ẩm mốc. Nó ngáp dài:
- Hay là ba mẹ con mình ăn trước rồi làm hàng đi mẹ !

Bà Ba khẽ cười thầm “ Tiên sư thằng quỷ sứ, giờ lại ngoan thế”
- Không ! Đợi bố về rồi ăn, em đói thì ăn trước đi !
Tiếng con Uyên từ góc nhỏ nói ra.
- Em lúc nào cũng đòi ăn trước, giỏi thì đi làm hàng trước đi. Bố về rồi cả nhà ăn.
Thằng Long xịu mặt, nó nhõng nhẽo:
- Nhưng mà em đói rồi. Chị không đói sao ?
Nó vừa dứt lời thì ngoài nhà vang lên tiếng của mấy người đàn ông.
- Chào nha. Hẹn tối gặp lại !
Con Uyên gập ngay cái cuốn sổ trên bàn, nó chạy vèo ra cổng
- A! Bố về !
Một người đàn ông với vẻ mặt điềm đạm, hiền hậu đang vác cái bao trên vai đi vào nhà.
- Mẹ nó ơi. Phụ anh một tay cái.
Tiếp luôn, ông đưa bàn tay thô nhám chìa ra.
- Vào nhà đi con, trời lạnh đó !
Con bé nhảy sáo đi vào nhà, nó chui xuống bếp lấy cái khăn mặt thấm nước rồi chạy lên nhà.
- Lau mặt cho hết mồ hôi đi bố !
Ông Lan đang hì hụi cùng bà Ba che cái bao trong góc sân nhà. Quay lại với nụ cười trên môi. Ông đưa mặt xuống thấp.
- Được rồi, lau mặt cho bố nhé.
Con bé Uyên liền đưa bàn tay nhỏ bé của nó cùng chiếc khăn lau từng giọt mồ hôi, từng hạt bụi còn vương trên khuôn mặt sạm đen của bố nó.
- Lại lắm chuyện, lau nhanh cho bố đi con. Đằng nào bố mày chả phải vào rửa lại.
- Kệ nó đi em. Cho con nó thương bố tý chứ.
- Con cũng thương bố mà.
Thằng Long đứng ngay cửa nhà nói xen vào.
- Được rồi, thằng quỷ sứ. Vào dọn bàn đi.
Bà Ba cười nắc nẻ: - Thôi nhanh ăn cơm nào !

Dưới ánh đèn hiu hắt trong căn nhà nhỏ, ba mẹ con đang hì hụi làm những quả pháo tròn tròn, dài bằng đốt tay với những cái tô vít tự chế bằng những thanh thép nhỏ. Mùi của thứ giấy tẩm nhuộm màu nồng nặc khắp cả căn nhà.
Ông Lan đang ngồi lim dim trên chiếc ghế. Ông đang nghỉ ngơi sao những giờ làm việc căng thẳng. Thỉnh thoảng ông lại hé mắt ra nhìn lên cái đồng hồ Liên Xô treo trên tường. Chiếc đồng hồ mà ông được tặng khi đi học hai năm bên Trung Quốc. Hình như ông đang đợi một cái gì đó.

Chị Ba ơi ! Mở cửa em với ! - Giọng một người đàn ông cất lên.
Thằng Long lanh chanh chạy ra ngoài.
- A ! Cậu Sáng ! Cháu chào cậu !
Ông Lan đứng dậy, đi ra ngoài lấy cái bao đựng quốc chim.
- Đi thôi cậu. Tối nay nhiều việc lắm đấy.
- Vâng !

Bóng hai người vội vàng đi trong giá lạnh của mùa đông. Họ đi về phía rừng cây xa xa được ngăn cách bằng dãy hàng rào thép gai chằng chịt.
Thằng Long nhìn theo hai người, vẻ mặt nó có vẻ muốn tham gia chuyến đi đó lắm.
- Vào nhà đi Long ! Lạnh lắm đó.
Một người đàn bà đang dắt hai đứa nhỏ đi vào nhà.
- Cháu chào mợ ! À, hai đứa nhóc này cũng sang đây à. Vào thi làm pháo với anh nhé.
- Mợ đó hả ? Xong việc nhà chưa mà đã sang đây ?
Bà Ba nói vọng từ trong nhà ra.
- Xong rồi ạ ! Con nhỏ và thằng quỷ nhà em cứ đòi sang đây !
Trong chốc lát căn nhà nhỏ bé đã chật cứng với những tiếng reo hò tranh đua của mấy đứa nhỏ. Tiếng hai người đàn bà kể chuyện hôm nay có những gì xảy ra trong nhà máy hay hai người chồng họ đem cái gì về sau giờ làm việc.

PHẦN 2: ĐÙA VỚI TỬ THẦN

Lấy thang nhanh ! Tối nay không có trăng !
Giọng một người cất lên.
- Tôi lên trước ! Sau đó đưa tôi 2 cái thang nữa!
Giọng nói chắc nịch, một người đàn ông cao 1m70 tiến lên trước.
- Sao không đến gần trèo qua có đơn giản không?
Một giọng khẽ vang lên.Đây có lẽ là người mới tham gia chuyến đi này.
- Cậu có biết người đàn ông cạnh nhà cậu không ? Muốn như vậy thì thử vào đó xem.
Chàng trai trẻ mặt co rúm lại. Nỗi sợ hãi bao trùm khuôn mặt nhỏ bé của chàng trai.
- Cậu nên im lặng ! Tôi không đùa đâu !
Từng người đàn ông khoác trên vai những chiếc bao tải cũ kỹ được cuộn tròn. Họ cẩn thận leo qua cái hàng rào chi chít thép gai trên những cây gỗ bắc chéo cách bờ rào chừng 3 mét. Khoảng chục người chia thành từng tốp hai người lặng lẽ vượt qua cái rào cản đầu tiên trong chuyến đi trong buổi tối hôm đó.

Sau khi vượt qua hàng rào an toàn, họ điểm lại quân số.
- Đầy đủ cả ! Chưa tách được đâu đó ! Thu dọn thang đi ! Còn một trở ngại nữa !
Giọng một người khẽ cất lên.
- Vượt qua đó thì tách ra, ai quen đường nào thì đi đường đó. Để tôi đi thám thính trước.

Có vẻ như đây là người có trách nhiệm cao nhất ở đây. Ông ta nói rồi tiến thẳng vào bụi rậm trước mặt. Đó là con đường duy nhất ai cũng biết phải đi vào. Vì nếu đi lung tung, họ có thể tan xác với những quả bom được cài như ma trận trong rừng cây.
Tiếng dế kêu trong đêm càng làm cho sự chờ đợi của cả nhóm thêm nôn nóng. Một người phá tan sự im lặng :
- Ôi giời ! Ngày nào mà chả đi, khổ quá mấy ông này !
- Anh nên nhớ còn vợ con anh ở nhà đó.
Giọng ông Lan cất lên. Ông rất ít nói, chỉ thỉnh thoảng mới nói một hai câu với cả nhóm mà ông đi cùng mấy năm nay.
Người kia im lặng. Cái im lặng bị phá tan nhanh chóng trở lại.
Khoảng 30 phút sau, người dò đường đã về, Khe khẽ với cả nhóm.
- Được rồi, đi thôi.

Cả nhóm cẩn thận theo từng bước của người đi trước. Họ dừng lại mấy lần trong bụi rậm khi những ánh đèn hắt lên con đường bê tông nhựa nhỏ bé trong rừng cây. Họ phải nằm rạp xuống những bụi cỏ dưới chân, nơi có thể xuất hiện những chú rắn xanh đáng yêu của địa ngục ban tặng.

Thứ rắn mà đế quốc Mỹ đã thả vào cái vùng bán nhiệt đới này. Chúng phát triển quá nhanh, đến nỗi rắn bản địa phải nhường lãnh thổ cho chúng. Họ hiểu rằng, nếu bị cắn thì trong 10 phút không được y tế cấp cứu thì coi như xong. Nhưng bao năm nay họ vẫn vậy, biết không nên làm mà vẫn làm. Đơn giản họ là con người phải sống, phải đấu tranh cho bản thân, gia đình.

Phải mất 30 phút họ mới vượt qua quãng đường chừng 500m. Họ bò, trườn hay chạy nhanh qua các chỗ cần thiết. Đoàn người dường như đã sắp tới địa điểm cần thiết. Họ hối hả bước nhanh hơn khi trong khu vực này không có người canh gác.
- Đến rồi ! Giờ thì ai tách thì tách. Nhưng nhớ một điều là không được đi một mình. Lúc nào cũng phải có hai người và giờ về là 2h sáng đó.

Giọng ông Năm cất lên. Người dẫn đường cũng là trưởng nhóm bao năm nay vẫn vậy. Ông luôn nhắc đi nhắc lại những gì không thể quên của mỗi người. Nhóm của ông có 10 người. Và ông cũng biết còn có các nhóm khác nữa. Họ biết nhau đi đâu nhưng họ xé lẻ ra để đỡ bị phát hiện.

Sau khi tách tốp, ông Lan và Sáng - em vợ ông lặng lẽ đi như bao người khác.
- Hôm nay chắc là gom nốt chỗ hôm trước rồi tìm chỗ mới anh nhỉ ? Chứ chỗ đó em thấy là hết rồi.
- Ừ, anh và em thu nốt chỗ đó. Xong tối nay anh và em đi thám thính 1 chỗ. Anh biết chỗ đó nghe là khá lắm.
- Vậy hả anh ? Nhưng chỗ nào vậy ?
- Cứ làm đi đã, tý đi rồi biết.

Ông Lan và anh Sáng hi hục kéo những cành cây sum xuê ra. Trong cái đống cành cây là một cái hố khá to. Họ trượt xuống hố. Phía dưới hố ngồn ngang những vỏ đạn, đầu đạn bằng đồng sáng chói. Anh Sáng rút cái bao sau lưng, nhanh nhẹn gom đống cắt tút, đầu đạn vào. Ông Lan ngồi bệt xuống, đưa xà beng tiếp tục đào phần đất dưới hố. Những viên đạn cứ thưa dần theo từng nhát xà beng chọc vào đất.
- Hết rồi ! Thu gom lại đi ! Rồi ta đi !
Giọng ông Lan khe khẽ.
Roẹt, roẹt. Bịch - Một mảng đất bỗng nhiên vỡ ra rơi xuống chôn vùi cả đôi chân ông Lan ngập đến đầu gối.
- A ! Giọng ông Lan cất lên đau đớn.
- Trời ! Có sao ko anh ?
Anh Sáng lao nhanh tới , trong tay cầm chiếc xẻng cán ngắn.
- Đừng nhúc nhích anh ! Để em khơi đất ra

Hì hục khơi đất ra thật nhanh. Đêm đông lạnh nhưng cả hai người toát mồ hôi ròng ròng. Bởi lẽ, họ hiểu rằng cái hố đào chéo của họ có thể sập bất cứ lúc nào. Nhưng rất bình tĩnh, họ khơi từng nhúm đất đang ngập nửa chân ông Lan. Những mảng đất trên hố đào đang bong ra từng mảng nhỏ.
- Thời gian gấp rút lắm rồi !

Rầm rầm ! Cái hố sập xuống trong tích tắc. Khoảng đất lún sâu một khoảng. Màn đêm yên lặng bị xé rách bởi tiếng tiếng sập.
- Anh không sao chứ ?
- Không sao ! Chân vẫn hơi tê. Hết rồi, tối nay tay trắng rồi !
- Mất 1 con dao vuông ! Mai phải làm lại rồi !
- Không, nó không quan trọng lắm ! Chủ yếu đống đầu đạn !

Không gian trở nên tĩnh lặng lạ thường ! Tiếng dế, côn trùng cũng chẳng còn đâu. Có chăng tiếng thở phì phò của hai người đàn ông.
- Anh thoa dầu vào chân đi ! Tối nay chắc về sớm !
- Chắc vậy ! Tối nay định đi mà không xong !
- Hì hì, anh nói đi đâu đi ! Em có tin vui cho anh !
- Cậu nói trước đi ! - Ông Lan thở dài
- Không anh nói trước !

Đưa tay chỉ về hướng tây nam, ông Ba làm động tác đó chỉ một lần.
- Đầm lầy ?- Giọng anh Sáng khẩn trương hơn.
Khẽ gật đầu nhẹ, ông Lan đưa mắt nhìn vào màn đêm ảm đạm.
- Số hàng !
- Hàng nào ? Ông Lan quay mặt lại hỏi.
- Thì cái đống đầu đạn đó. Em vứt bên kia kìa.
Anh Sáng nhe răng cười tươi rói.
- À, thì ra vậy ! Cậu lúc nào cũng vậy, khôn lỏi !

Khẽ đứng dậy, anh Sáng bước tới đống bụi rậm bên cạnh lấy đống đầu đạn. Bao năm nay là vậy. Anh luôn là người kết thúc câu chuyện. Vóc dáng nhỏ bé, gầy còm nhưng lanh lợi. Anh không làm được việc nặng nhưng anh vẫn trụ được bao nhiêu năm nhờ sự khéo léo, dẻo dai. Có lẽ cuộc sống từ nhỏ đã rèn luyện anh. Mười ba tuổi, anh đã cùng bạn bè vào rừng kiếm củ nâu về cho bố mẹ. Có những hôm lạc rừng phải ngủ trong rừng gần tháng. Khi tìm được đường ra thì phải vác đống củ nâu đi hàng chục cây số mới về đến nhà.
- Chỗ đấy có gì hả anh ?
- Dây điện ! Một hàng cáp đã bị bỏ lâu rồi. Nhưng cái khó là vượt qua đầm lầy !
- Về thôi anh ! Em sẽ lo chuyến đi sau !
Ông Lan cứ mải miết nhìn về cái hướng tây nam với nét mặt suy tư. Ông ngoảnh sang:
- Cậu á ?
- Anh tin em đi ! Bao năm nay em đi với anh em không nói thôi ! Chắc chị có kể với anh cuộc sống hồi nhỏ của em.

- À, tôi quên mất ! Cậu tuổi khỉ, sinh ra nơi đất rừng Yên Bái !
Ánh mắt ông Lan lóe lên niềm hy vọng sau những phút trầm ngâm.
- Về thôi ! Dọc đường còn chuẩn bị đồ cho chuyến đi ngày mai ! - Anh Sáng dõng dạc nói.

2 giờ sáng.
- Có mặt đầy đủ chưa ? - Ông Năm nói khẽ.
- Đủ rồi ! Nhưng chắc hôm nay có 10 người nhưng chỉ đủ 9 cái hồn.
- Anh Bái ! Anh nói vậy là sao ?

- À, ông bạn trẻ của chúng ta hôm nay vấp vào con trăn. Bị nó quấn lấy chân. Sợ tè cả ra quần. Hì hì, mai anh em sang nhà làm bữa thịt trăn cho ông bạn trẻ đây lấy lại tinh thần.
Cả nhóm cười rúc rích. Riêng anh Hảo - người trẻ tuổi im lặng.

- Thôi đi ! Hồi đầu chúng ta cũng thế mà. Ông Lan khe khẽ.
-Đúng rồi ! Về thôi, trời sắp sáng rồi. Mai còn phải đi làm nữa !

Từng người một lại leo qua cái thang bằng hai cây gỗ song song bắc lên bức tường hàng rào thép gai chi chít. Nhưng lần này họ có vẻ chậm chạp hơn. Phần vì mệt, phần vì cái bao buộc chặt sau lưng nặng trĩu.

- Thôi nhé ! Hẹn gặp sáng mai ! Chúc ngủ ngon !
- Sáng mai nào ? Ngày kia hả ? - Anh Sáng cười tít mắt.
- Đồ khỉ ! Nói nhầm, sáng rồi còn đâu. Tức ghê, lúc nào mình cũng quên ! - Ông Năm càu nhàu.

3h kém 15 phút sáng.
- Mẹ nó ơi !
- Anh về rồi à ! Sao thế, sao chân lại tập tễnh thế kia ? Chắc sập hố hả ?
- Uh, khẽ thôi. Con nó thức giấc giờ.

Như bao gia đình khác. Người vợ lại hì hụi chuyển số đồ mà chồng họ đem về. Cái nghề mà họ vẫn thường nói vui với nhau là “ Nghề khảo cổ học”. Đã nhiều năm nay, nếu không có thu nhập thêm từ cái nghề này thì chắc con cái họ phải nghỉ học mà ở nhà chết đói.

Ông Lan đã chìm vào giấc ngủ nhanh chóng. Tiếng thở đều đặn sau một ngày làm việc mệt nhọc, căng thẳng. Chiếc giường ọp ẹp ở gian bếp tuy đầy mùi khói bụi nhưng ông vẫn ngủ ngon.

Bên chiếc giường trong phòng khách, có đôi mắt đang nhỏ từng giọt lệ. Đó là con bé Uyên. Hơn một năm nay nó bắt đầu nhận thức được sự khổ ải của cha mẹ nó. Và cũng hơn một năm nay, không đêm nào là nó không nhỏ nước mắt. Đôi tay nó ôm chặt cuốn nhật ký bằng những trang giấy thừa lại của những quyển vở được đóng lại bằng những sợi dây thép hoen rỉ. Những trang giấy vàng ố màu thời gian và những vết hằn của những giọt nước mắt.
Về Đầu Trang Go down
Hạ Thương

Hạ Thương



MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC   MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC EmptySun Apr 22 2012, 02:27

PHẦN 3: CUỘC PHIÊU LƯU

Hẹn gặp lúc 2h nhé ! Như thường lệ ông Năm là người lên tiếng cuối cùng.
Giữa màn đêm le lói những vì sao yếu ớt, hai con người đang hối hả tiến về phía đầm lầy. Vì khu vực này sâu bên trong, việc canh gác hầu như không có nên họ nhanh chóng đến nơi mà họ muốn.
- Sắp tới rồi ? Cậu Sáng khẽ hỏi.
- Uh, hi vọng không uổng công mấy hôm nay chuẩn bị và thăm dò !
Bõm ! Bõm !
Tiếng mặt nước kêu lên cùng bản đồng ca của những chú ếch trong đêm báo hiệu một đêm không yên lặng với những sinh vật bé nhỏ. Họ lom khom vác những tấm bản bằng những đoạn tre được kết với nhau bằng dây thừng. Tựa như cây cầu đi giữa dòng sông, họ men theo đó nhích từng đoạn. Với những cây sào dài trong tay, họ găm từng cây sâu xuống đầm hết mức có thể theo từng nhịp cầu. Họ cẩn thận từng chút sao cho mỗi nhịp đươc chắc chắn.
- May mà cậu thăm dò tìm đươc đoạn nông như thế này nên dễ hơn nhiều - Ông Lan hổn hển nói.
- Sắp tới bụi tre rồi! Đến đó chắc chuẩn bị thêm chút nữa. Em áng chừng vậy !
Rặng tre um tùm như nuốt chửng hai con người nhỏ bé ngồi bên dưới. Mùi của những cây tre được chặt phân khúc như át đi mùi hôi của vùng đầm lầy này. Ông Lan vươn vai đứng dậy nhìn về phía xa chừng 30 mét, ánh mắt sáng lên theo cái vật hình chóp dựng đứng kia.
- Chuyến này thật không uổng công ! Ông khẽ liếc cậu Sáng.
Ngay cái chớp mắt đó, ông thấy cậu Sáng vùng dậy với con dao quắm sắc lẹm vung lên. Cái gì thế ? Theo phản xạ của một người lính, ông hạ thấp cơ thể và đạp chân ngả người sang một bên!

Xoẹt !...... Phụp !
Máu ! Mùi máu tanh tưởi xộc lên trong không khí ! Lũ dế lắm mồm cũng trở nên im bặt ! Không gian trở nên yên ắng trong giây lát rồi vang lên tiếng cất của một con chim cú đậu trên cành tre trên cao.
- Cậu…. làm gì….thế ! Ông Lan thở hắt ra.
- May quá ! Em vừa nhìn lên ! Chậm chút nữa em biết nói với chị sao đây!
Ông Lan liếc nhìn phía cách chân ông một đoạn khi ông đứng chỗ cũ. Một cái đầu con rắn vẫn còn giật giật. Phía trên cao nơi cành tre phủ xuống, những giọt máu đang nhỏ tong tong từ cái thân xanh lè cuộn quanh cành tre và đung đưa theo nhịp của cơn gió.
- Lạ nhỉ ? Hôm nọ em rắc thuốc để lũ này tránh xa những chỗ này mà.
- Phù ! Cám ơn cậu nhé ! Anh còn như ngày nay là nhờ cậu đó !
Cậu Sáng im lặng ! Ơn nghĩa ư ! Nếu không có chị Ba đưa anh vào đây chắc anh đã mất xác bên Lào rồi. Nếu không có anh rể nghỉ làm mấy tháng trời để chăm thằng nhóc nhà anh khi nó ốm nặng để anh lo đi làm kiếm tiền mua thuốc cho con thì sao. Nhiều lắm, nhiều lắm….. Có kể cũng vậy thôi ! Sinh ra không cùng họ tộc, nhưng giờ là người nhà, cùng sống chết với nhau bao năm nay thì không nghĩ vậy được.
- Thôi đi anh ! Tối nay cố đem gì về chứ !
Họ lại lặng lẽ tiếp tục. Phần việc dễ dàng hơn vì khu này lầy ít hơn, chỉ sâu chừng 1 mét là đất cứng rồi. Ông Lan thầm thán phục cái tài rừng rú của ông em rể. Chỉ dựa vào cái nhìn những bụi tre nằm cách nhau, cậu ấy đã nói là đường đi không nguy hiểm quá mức vì cây tre đó. Và vùng này lầy chỉ vì nước đổ dồn về đây khi mưa xuống, lâu ngày tạo sình bùn và những cái hố sâu hoắm, to bự chảng do quân đội Mỹ đào đất để đắp con đường chạy dọc ngoài kia.

Roẹt ! roẹt ….. Tiếng chiếc cưa sắt vang lên. Họ đang khẩn trương cưa những miếng nhôm to bự từ một chiếc cánh máy bay bị rơi trong chiến tranh. Bao nhiêu năm nay làm cái nghề “khảo cổ học”, bây giờ họ mới kiếm được lượng nhôm nhiều như thế. Chắc mất cả tuần chứ chẳng chơi. Mồ hôi của họ vã ra như mưa nhưng dường như họ chẳng mệt mỏi. Họ đang vui sướng hay lo âu. Lo là nhiều hơn, vì phải vận chuyển ra nữa.

Sụt ! Tiếng lún vang lên ! Chân cậu Sáng ngập ngang đùi trong bùn lầy. Anh vội vàng thả cái bao tải trên vai, tay nắm chắc cây sào được giữ bởi ông Lan.
- Chà, cây cầu chỉ đủ sức nặng từng người thôi. Hơn nữa thì chịu. Kiểu này về trễ mất.
- Đành vậy! Chia nhỏ hàng ra và cho vào bao! Để lên và cột vào một cái bè. Qua từng đoạn rồi kéo lê trên mặt vậy!
Họ thay phiên nhau, người kéo, người chuẩn bị hàng lên bè. Cứ như vậy cho đến khi chuyến hàng cuối cùng kết thúc. Ông Lan gom lại tất cả và cho vào bao. Phần vì nặng, phần vì cồng kềnh nên số hàng được treo kiểu đòn gánh.
- Đi thôi ! Trễ giờ rồi! Ông Lan giục cậu Sáng.
- Lỡ muộn rồi nhưng phải che đường dẫn vào đó đã ! Không họ phát hiện mệt lắm !
Anh Sáng chặt những cành cây bụi che lấp một đoạn đầu của cây cầu. Ông Lan vội vàng phụ để công việc nhanh hơn.

3h15 phút sáng !
Họ chậm chạp tiến tới điểm hẹn. Vì khu vực này có tuần tra nên dù họ đi trong rừng cây nhưng họ vẫn cảnh giác.
- Không biết là sao đây ! Trễ quá rồi. Cậu Sáng khẽ lên tiếng.
- Chắc họ về hết rồi ! May ra có anh Năm đợi thôi.
Họ hiểu chứ. Ông Năm luôn là người cuối cùng. Vì ông là người lãnh đạo nhóm. Ai về trễ ông sẽ đợi đến mức có thể. Ông luôn là chỗ dựa vững chắc cho cả nhóm bao năm nay.
- Đứng im ! Một giọng nói lạnh lùng từ phía sau thốt lên cắt ngang dòng suy nghĩ của họ.
Chết rồi! Lính gác !
Trái tim họ như chìm hẳn. Họ hiểu hậu quả việc bị bắt ra sao. Tù giam vì vào khu vực cấm, đồ lấy mặc dù là phế liệu nhưng trong khu này có thể gọi là tài sản quốc gia.
- Bỏ từ từ hàng xuống ! Cạch - Tiếng súng lên đạn vang lên cùng lời nói.
Họ làm theo lệnh trong im lặng. Họ vẫn không run sợ bởi vì họ cũng là những người lính. Bất quá trong đầu họ đang theo đuổi phương án xử lý.
- Hai người giơ tay lên đầu ! Giọng nói chắc nịch - giọng có vẻ như của một người lính trẻ.
- Ba người đêm hôm khuya khoắt vào khu vực cấm sao ?
Ba người ! Ông Năm bị bắt luôn rồi !
Nguyên ông Năm do chờ họ lâu mà trời sắp sáng nên sốt ruột ! Ông đã quay lại theo hướng của họ đi lúc đầu để tìm họ, không may ông đã bị bắt. Ông vừa bị trói thì họ về. Thật là xui tận mạng.
- Đừng có ý nghĩ chạy trốn ! Đi ! Tôi sẽ dẫn các anh về bốt. Anh lính ra lệnh.
- Khoan đã ! Tôi cũng là lính trong đây như anh ! Tôi xin nói vài câu - Ông Lan lên tiếng.
Giọng ông Lan gãy gọn. Anh lính im lặng. Họ hồi hộp xem chuyện gì xảy ra, dù xác suất bằng không.
- Nói đi !
- Xin hãy tha cho hai người bạn tôi ! Tôi xin chịu toàn bộ trách nhiệm!
- Anh ! - Cậu Sáng thốt lên.
- Không thương lượng gì hết!
- Xin anh hiểu cho! Chúng tôi cũng là lính như anh! Vì cuộc sống mưu sinh phải làm vậy! Ông Lan nhẹ nhàng nói.
Im lặng ! Không gian dường như ngừng lại. Màn đêm chỉ còn những hơi thở kìm nén của hai người đang ôm tay lên đầu.
- Ông tên gì! Anh lính lại mở đầu.
- Nguyễn Viết Lan! Thuộc nhà máy sửa chữa …
- Được rồi !
Họ không tin những gì họ vừa nghe. Nhưng liệu đó có phải sự thật. Nhưng nó cũng chẳng tốt đẹp gì.
- Không ! Để em chịu ! Anh không thể được! - Cậu Sáng lên tiếng.
- Không được nói nữa! - Anh lính nói – Đi tiếp và cởi trói cho người kia.
Ông Năm bị trói vào gốc gây đằng trước. Ông thất vọng tràn trề khi thấy họ. Ông cầu mong họ thoát mà không được. Anh Sáng cởi trói cho ông Năm trong ánh mắt buồn rầu.
- Được rồi ! Ba người về đi - Anh lính trẻ đột ngột đổi giọng nhẹ nhàng.
- Sao ! Cậu không tin tôi - Ông Lan nói. Ông sợ có điều gì không ổn trong chuyện này.
- Chú à! Chú quay lại nhìn cháu đi.
Ông Lan từ từ quay lại. Một khuôn mặt khôi ngô, một đôi mắt sáng rực.
- Từ dạo đó chú khỏe không! Cháu tìm chú mà không được. Vừa nãy cháu nghe giọng quen quen nhưng chưa dám khẳng định. Nên cháu mới hỏi tên.
Ông Năm và cậu Sáng im lặng. Họ đang chờ ông Lan. Họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ông Lan thốt:
- Xuân ! là cháu phải không?
- Vâng! Cháu là cái thằng lính được chú giúp đỡ ở bệnh viện đây.
- Đúng cháu rồi! Mẹ cháu khỏi bệnh chưa ?
- Chú à ! Mẹ cháu khỏi bệnh rồi. Mẹ bắt cháu phải tìm được chú đó. Ơn của chú gia đình cháu không thể quên được.

Trời đã sáng rồi. Trong rừng cây chỉ còn anh lính trẻ đang đứng. Trong mắt anh, hình ảnh con người vĩ đại vẫn còn lưu đó. Người mà anh xem như người cha thứ 2 của đời mình. Người mà duyên số đem tới bên anh ở bệnh viện khi mẹ anh ốm nặng.
Cha mất sớm, gia đình anh khó khăn lại càng khó khăn. Anh đã ngã khụy cạnh người đó vì đói và kiệt sức khi chăm mẹ. Ông ấy đã giúp đỡ anh từ miếng cơm, chiếc áo hay chút tiền để anh lo thuốc men cho mẹ trong suốt mấy tháng ròng ông tham gia công việc gần đó.
Không chỉ giúp đỡ như vậy, ông còn răn dạy anh nhiều điều hay lẽ phải. Ông thổi vào anh sức sống, tri thức và niềm khát khao của cuộc sống.
Anh đã tìm ông ngay khi anh gia nhập quân đội. Anh cố gắng xin về đây vì hay tin tức ông ở đây.
Và trời không phụ lòng người, anh đã tìm được ông
Về Đầu Trang Go down
Ntd Hoa Viên

Ntd Hoa Viên



MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC   MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC EmptyWed Apr 25 2012, 20:09

Có viết tiếp chưa mà đâu mất tiêu rồi? Truyện hay lắm, chờ xem tiếp đó nha!

thanks
Về Đầu Trang Go down
HẠ HUYỀN THƯƠNG





MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC   MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC EmptyWed Apr 25 2012, 20:22

Cóc Bang Chủ mà ! Nhỏ kia khuyến khích mà viết không hay sao được !
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC   MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC Empty

Về Đầu Trang Go down
 
MỘT NỬA CUỘC ĐỜI - THEO DÒNG KÝ ỨC
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Trôi Theo Dòng Đời
» THEO BÓNG CUỘC ĐỜI
» TẢN MẠN THEO DÒNG THỜI GIAN
» Dòng thác cuộc đời
» Vời theo gió bay

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HOA VIÊN :: VƯỜN THƠ - VĂN :: VĂN HỌC :: Truyện - Sáng Tác-
Chuyển đến