VĂN TẾ SỐNG CƯỜNG QUYỀN THAM NHŨNG Tạo hoá khéo bày,
Loài người khôn tạo!
Một bầy sâu mọt hại lương dân,
Nhiều lũ cú diều khoe chính đạo.
Trước là người rách áo đói cơm, nhờ Bác Đảng đưa đường dẫn lối, đã một thời tận tuỵ hiếu trung,
Nay thành kẻ cân đai mũ áo, theo năm châu học cách làm ăn, chỉ vài khóa nhởn nhơ hỗn láo.
Quen diễn trò múa mép khua môi,
Thạo bày ngón phô bài trương báo.
Than ôi!
Vốn xưa gọi lũ tham quan,
Đến nay kêu phường nhũng nhiễu.
Cậy chức, cậy quyền, cậy thế; tha hồ bắt dọc bẻ ngang,
Nương ô, nương lộng, nương dù; phút chốc gọi trâng đòi tráo.
Báo cáo sai ngoa, so thực tế cách một trời một vực, hùa nhau tâng bốc khoếch trương lên,
Trình bày sự thực, ngẫm khách quan chi lắm chuyện lắm điều, khác ý phê sai cần đem nạo!
Thói ỳ, ỷ, ạch, nặng giấy tờ hội họp răn đe,
Tính trá, trà, chây, quen chỉ thị công văn sai bảo.
Cán họ bộ hàng, giá tiêu dùng leo mãi lên cao,
Trên bố dưới con, bảng niêm yết tăng luôn vút béo.
Lớp sau đè lớp trước, trăm ngàn văn mặc kệ chéo chồng,
Thằng bé dựa thằng to, muôn vạn kiểu làm ra hiền thảo.
Mò khắp chốn hang cùng ngõ hẻm, moi ra cho được cái nhằn,
Diễu mười phương đất rộng trời xa, kiếm chác kỳ đầy món cạo.
Vì tình dối trá, cửa trước cửa sau đưa đón tận tình,
Bởi nghĩa điêu ngoa, con trẻ con già ẵm ôm thành thạo!
Nịnh hót xun xoe, bay loại dần những kẻ chính trung
Bày mưu tính kế, chúng dụ thêm vài thằng ngố ngáo.
Dùng từ bịp bợm, câu chữ lai căng,
Lựa cách xa xôi, phương châm mờ ảo.
Văn nghệ văn gừng, tha hồ bốc lên mây theo gió, cốt tiền trao đâu biết cái lương tâm,
Đấu thầu đấu thiếc, mải mê săn dưới trướng trong phòng, cần chỗ dựa kể chi phường gia giáo.
Sách vở xô bồ, học hành chắp vá, gánh chương trình nặng trĩu còm lưng,
Tấm gương mai một, nếp sống lung tung, gói luân lý buông rơi thiểu não!
Đất nước Việt bỗng thành nơi cặn bã, mặc môi trường ô nhiễm khắp thành quê
Con người Nam chốc biến kẻ u mê, cứ cơ chế tràn lan đầy ốc đảo.
Tiền đầy bao nhờ phê duyệt công trình,
Nhà lắm chỗ vì ra tay cường bạo
Thật giả hòa đồng, cha truyền con nối, cố cài vào chốn công môn,
Trắng đen lẫn lộn, bạn kéo bè lên, cứ ấn ngồi nơi cao ráo.
Trên rùm beng hè hội khắp nơi, lấy Âu làm mốt, ngán chi đâu giá lọng đua đòi
Dưới ra sức lam làm đủ việc, chọn Á gây nền, đành phó mặc thân lươn chộn chạo!
Ôi thôi !
Tham nhũng là bay, làm choa khốn khổ, đôi dòng tỏ nỗi gần xa,
Cường quyền chính nó, để chúng lao đao, mấy chữ dãi bày khuyến cáo
Có khôn thiêng thì nhớ co vòi
Mà linh hiển nên chui mộ ráo!
Hỡi ôi hiến hưởng!