NƯỚC MẮT MÔI TRƯỜNG
(Nghe bàn chuyện Đặc Khu, lại nhớ tới Pomosa và môi trường những năm trước)
Có Những lúc đắng lòng,
Khi nói ra sự thật,
Khi nói ra từ dòng nước mắt.
Biển chết ở bốn tỉnh Miền Trung,
Cá nổi trắng đôi bờ sông Bưởi.
Biển Nghi Sơn tức tưởi,
Cá Nhụ, cá Chim, cá Dé, cá Hồng,
Cả chục bè nuôi với cả trăm lồng,
Bỗng ùa dậy ngoi lên đòi được sống.
Đất nước đã nhiều lần báo động,
Những bãi xỉ than cao ngất khổng lồ,
Thủy điện bậc thang lớn nhỏ qui mô,
Sau mưa lũ bỗng trở thành đất chết.
Ôi những cánh rừng Nguyên sinh cạn kiệt,
Bởi lòng tham vô đáy của con người,
Những cái vòi hút máu của loài Dơi.
Cấu kết, bao che, xun xoe, luồn lạch,
Để được lợi, họ vẽ ra nghìn cách,
Chỉ mỗi không che dấu nổi Trời,
Sau thảm họa là những vành khăn trắng.
Đất miền Tây nhiễm mặn,
Những cánh đồng xưa thẳng tới chân trời.
Những cánh đồng xưa lúa tốt bời bời,
Giờ quay quắt trong cơn nắng lửa.
Những vùng đất đã tự hào là vựa lúa,
Vựa cá, vựa tôm, vựa trái cây vườn.
Tấp nập ghe thuyền chợ nổi đầu hôm,
Phải đón đợi những đồng tiền cứu trợ.
Dòng Cửu Long giờ không có lũ,
Dòng sữa phù sa đã cạn kiệt dần.
Những bãi rác khổng lồ ở sát nhà dân,
Quận X, quận Y…nặng mùi xú uế.
Ôi chả nhẽ muốn giàu nhanh đành phải thế ?
Ngó trước trông sau, Âu, Á…quanh mình,
Họ đi trước rồi, họ rất văn minh,
Đã có luật, thì phải làm đúng luật?
Đừng để chỗ này khuất tất,
Chỗ nọ bao che,
Đèn cù chạy quanh, vây cánh kéo bè,
Những cú áp phe,
“Sau lưng họ, thấp thoáng bóng ông to bà lớn.”(1)
Dối Đảng lừa Dân, hung hăng, bặm trợn.
Ô nhiễm môi trường giờ là chuyện lo chung.
Từng xóm, từng thôn, từng huyện, từng vùng,
Xin nhắc lại: Phải làm cho đúng luật.
Giàu đến mấy mà hại đời thì phải cắt.
Để cháu con ta thanh thản sau này,
Để ta yêu đời, yêu cuộc sống hôm nay,
Bạn bè đến, lần sau còn muốn đến.
./.
Lê Hải Châu
Ghi chú(1) Lấy ý trong bài viết của Nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang 2/9/2016