ĐIỀU MONG CỦA MẸ Kính tặng
Các Mẹ Liệt Sĩ
Mẹ ơi trên mảnh đất này,
Cuộc đời Mẹ trải đắng cay đã nhiều.
Chúng con dù gắng bao nhiêu,
Cũng không bù đắp được điều Mẹ mong...
*
Mẹ mong từ thuở lọt lòng,
Đá mềm chân cứng trời trong biển lành.
Mẹ mong đến tuổi học hành,
Văn bài theo kịp chị anh từng điều
Mẹ mong đời hết gieo neo,
Ơn Trên rồi cũng có chiều khá lên.
Mẹ mong hoà thuận dưới trên,
Rách lành đùm bọc chớ nên đua đòi.
Mẹ mong khôn lớn nên người,
Ở ăn công việc làm vui đất này.
Tảo tần chiu chắt đôi tay,
Chính, trung, liêm, khiết. Mẹ, Thầy bõ công.
Mẹ mong nên vợ nên chồng,
Đói no hôm sớm vẫn không nề hà.
Mẹ mong có cháu... “ Ơi à...”
Ríu ra ríu rít với Bà quanh sân...
Điều mong của Mẹ thiết thân,
Như là nước uống, cơm ăn, cửa nhà...
Nhưng vì Nghĩa Lớn ... thành ra,
Điều mong của Mẹ... Xót xa... Cháy lòng!
*
Bây giờ trời đất sáng trong,
Mẹ mong nước mạnh, Mẹ mong dân giàu.
Mẹ còn mong mãi mai sau...
Mỏi mong nhuộm đẫm mái đàu tuyết sương!
Mỗi lần Mẹ thắp nén hương,
Điều mong của Mẹ cứ vương vấn hoài.
Bùi ngùi biết ngỏ cùng ai?
Lặng nhìn khung ảnh đã phai màu cờ...
Bao giờ Mẹ thoả ước mơ?
Điều mong của Mẹ bao giờ mới nguôi?
Thời gian mong đọng mỏi bồi,
Tấm lòng của Mẹ để đời chẳng khuây!
Mẹ ơi trên mảnh đất này,
Điều mong của Mẹ đắp xây ân tình.
Chúng con nguyện hết sức mình,
Để Điều Mong Mẹ toại thành như xưa...