MONG ĐƯỢC BÌNH AN
Mến tặng cháu yêu
TỐNG PHƯƠNG SINH
Cháu viết:
Tìm gì giữa chốn trần gian
Dạ thưa tìm chút BÌNH AN đủ rồi...
Nếu đời là chén rượu cay
Ta xin uống cạn đẻ say một lần...
Chú viết:
Trần gian từ bấy đến nay
Biết bao nhiêu chuyện đổi thay khôn lường...
Cờ sao vẫy gọi phố phường
Hòa cùng sông núi quê hương ngợp trời.
Vùng lên làm lại cuộc đời
Thực dân đế quốc tả tơi quy hàng!
Niềm vui tràn ngập bản làng
Thị thành hớn hở ca vang sớm chiều
Cánh chim bay bổng sáo diều
Đường lên hạnh phúc dập dìu đó đây...
Chẳng cần giọt rượu cũng say
Niềm tin rạo rực cứ đầy mãi lên
Đua chen ngõ ngách muôn miền
Khát khao đổi mới mà quên thân mình.
Ngày rồi ngày lại bình minh
Sương thêm lóng lánh, dáng hình bay xa
Mộng mơ trải khắp muôn nhà
Đích cao vời vợi, đường xa vô cùng...
Nỉ non tấc dạ thành trung
Càng đi càng thấy lạng lùng gớm ghê
Nâng niu đã trót đi về
Đành cam thân phận bộn bề sớm hôm...
Tránh nam gặp cánh gió nồm
Nhìn tây mãi giận hoàng hôn đêm dài
Ngó sang bắc tái tê người
Trông về đông ngán biển khơi sóng gào...
Đất trời xoay chuyển xôn xao
Không cho ta một phút nào bình yên
Thôi thì một chén làm duyên
Say cùng mây gió cho quên sự đời...
HỒ CHẤT