Thống Kê | Hiện có 40 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 40 Khách viếng thăm :: 2 Bots Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 400 người, vào ngày Thu Nov 14 2024, 05:46 |
Latest topics | » Dòng Video Youtube Đọc Thơ & Dòng Thơ Video YouTube Tiếp Theo by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 22 2024, 16:24
» Dòng Thơ Trích Đoạn (tiếp theo) by Nguyễn Thành Sáng Mon Oct 14 2024, 13:18
» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây & Video Youtube Ngâm Nga by Nguyễn Thành Sáng Wed Sep 04 2024, 22:39
» Tôi Bán Thơ Tôi by Nguyễn Thành Sáng Tue Sep 03 2024, 11:57
» Một Thoáng Ở Con Tim by Nguyễn Thành Sáng Fri Aug 23 2024, 11:48
» NHẤT LANG THƯ QUÁN - Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Wed Aug 21 2024, 11:51
» Sau cơn mưa by Kiemtieu123 Fri May 17 2024, 18:13
» Sau Mười Năm by Viễn Phương Thu Apr 04 2024, 18:31
» Cánh Thơ Xuân Tình by Viễn Phương Fri Mar 22 2024, 19:43
» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình by Nguyễn Thành Sáng Thu Jan 25 2024, 16:22
» Thơ Hay Ngắn by Nguyễn Thành Sáng Sat Jan 13 2024, 13:26
» Tôi Yêu Mùa Đông by Viễn Phương Sun Dec 24 2023, 18:50
» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây… by Nguyễn Thành Sáng Thu Dec 21 2023, 16:21
» Buồn Thu by Viễn Phương Sun Dec 17 2023, 19:27
» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2 by Nguyễn Thành Sáng Wed Dec 06 2023, 14:40
» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1 by Nguyễn Thành Sáng Tue Dec 05 2023, 12:32
» Thẫn Thờ Triền Miên by Nguyễn Thành Sáng Fri Dec 01 2023, 16:32
» THƠ NGẮN by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 27 2023, 16:47
» Tâm Sự Với Trăng by Nguyễn Thành Sáng Tue Nov 21 2023, 21:29
» Thổn Thức Tiếng Lòng by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 17 2023, 13:35
» Vậy Mà Ai Nỡ by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 13 2023, 20:47
» Nỗi Nhớ Niềm Thương Dưới Nắng Tà by Nguyễn Thành Sáng Thu Nov 09 2023, 22:35
» Thơ Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 03 2023, 13:19
» Nửa Mảnh Tình Xa by Viễn Phương Wed Sep 20 2023, 02:14
» Quá Khứ Còn Đâu by Viễn Phương Mon Sep 04 2023, 17:47
» Thơ Những Mối Tình Buồn (2) by Nguyễn Thành Sáng Fri Jul 28 2023, 20:48
» Thơ Những Mối Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Thu May 18 2023, 10:10
» Chung Một Cõi Về by Viễn Phương Mon May 01 2023, 18:30
» Xuân Phân Niềm Nhớ by Viễn Phương Wed Apr 05 2023, 18:28
» Mê Trần by Viễn Phương Sat Mar 11 2023, 19:38
» Tưởng Vọng Cố Nhân by Viễn Phương Mon Feb 27 2023, 22:08
» Thơ Hay Ngắn Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Tue Jan 31 2023, 09:32
» Đêm Đông by Viễn Phương Tue Jan 17 2023, 20:09
» 1- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:27
» 2- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:26
» Hương Tình Thu by Viễn Phương Mon Dec 19 2022, 03:42
» lục bát mùa thu by Lê Hải Châu Sun Aug 28 2022, 09:51
» Tháng Tám Về by Viễn Phương Thu Aug 04 2022, 18:42
» dại khờ by Lê Hải Châu Mon Jun 20 2022, 08:32
» Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) by Nguyễn Thành Sáng Sat Jun 18 2022, 22:16
» TÌNH QUÊ by Lê Hải Châu Wed Jun 15 2022, 08:36
» hương thầm by Lê Hải Châu Wed May 25 2022, 08:12
» Trăm Ngày Xuân Vắng Nhau by Viễn Phương Sun May 22 2022, 06:01
» nhuộm tóc by Lê Hải Châu Wed May 18 2022, 10:57
» mùa lúa trỗ bông by Lê Hải Châu Tue May 03 2022, 10:55
» hè ơi by Lê Hải Châu Wed Apr 13 2022, 10:21
» Gửi Người Tình Lỡ by Viễn Phương Sun Apr 03 2022, 17:44
» Biển Chiều Gọi Nhớ by Viễn Phương Sat Mar 26 2022, 07:20
» nắng tháng ba by Lê Hải Châu Wed Mar 23 2022, 10:56
» Hai Góc Tình Xa by Viễn Phương Sun Mar 20 2022, 20:07
» TRANG THƠ LÊ HẢI CHÂU by Lê Hải Châu Fri Mar 18 2022, 08:43
» Gởi Bạn Tri Âm by Viễn Phương Fri Mar 11 2022, 08:52
» giấc mơ hồng by Lê Hải Châu Sun Feb 06 2022, 08:25
» MỘT CHUYỆN HI HỮU by Nguyễn Thành Sáng Sun Jan 30 2022, 13:23
» tìm lại người xưa by Lê Hải Châu Sun Jan 30 2022, 11:27
» Xuân Là Em by Viễn Phương Sat Jan 29 2022, 21:37
» chúc tết nhâm dần by Lê Hải Châu Thu Jan 27 2022, 07:48
» vào xuân by Lê Hải Châu Thu Jan 20 2022, 18:05
» RU ANH NỒNG NÀN (Mimosa) by Viễn Phương Wed Jan 19 2022, 03:04
» nghề nông by Lê Hải Châu Sat Jan 15 2022, 07:18
» sự đời by Lê Hải Châu Tue Jan 04 2022, 08:39
» tết này em có về không by Lê Hải Châu Sat Dec 25 2021, 17:24
» Tranh Thơ Giáng Thu Xưa by Giáng Thu Xưa Tue Dec 21 2021, 04:28
» cái còi xe by Lê Hải Châu Tue Dec 07 2021, 08:59
» nhớ mẹ chiều đông by Lê Hải Châu Fri Dec 03 2021, 17:17
» khất lấy chồng by Lê Hải Châu Thu Dec 02 2021, 07:07
» Xướng Họa - Đường Luật by Gió Bụi Tue Nov 23 2021, 06:54
» Chiếc Nón Bài Thơ by Gió Bụi Sun Nov 21 2021, 08:22
» thầy tôi by Lê Hải Châu Thu Nov 18 2021, 08:12
» Xoắn Xuýt Tình Thơ by Viễn Phương Tue Nov 16 2021, 09:06
|
November 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | Calendar |
|
|
| Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! | |
|
+3Mimosa Như Nam Ntd Hoa Viên 7 posters | Tác giả | Thông điệp |
---|
Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Sep 08 2012, 07:05 | |
| Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều!
1. Bóng nắng, bóng râm.
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ bảo:
- Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
- Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
- Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ?
Trời vẫn nắng, vẫn râm...
... Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.
----------------------- 2. Bàn tay.
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
-----------------------
3. Cua rang muối. Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
-----------------------
4. Xa xứ.
Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.
Thư đầu viết: "Ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình!"
Cuối năm viết: "Mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm..."
Mùa đông sau viết: "Em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không!"
-------------------------
5. Quà sinh nhật. Trong năm con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi, cả nhà họp bàn nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn. Chị lặng lẽ đến bên ...má: “Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?” Chưa tan tiệc, Má về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: “Sao má chẳng ăn gì?” Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến.
(ST) | |
| | | Như Nam
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Sep 08 2012, 13:27 | |
| Anh đùa ơi, cho Nam tham gia kể chuyện với anh bằng những mẫu chuyện Nam "siêu tầm" này nghen.
-----------------------
Cái Đòn Gánh. Cha mẹ mất sớm, Thúy nuôi hai đứa em bằng gánh chè thập cẩm. Cái đòn gánh cõng hai đầu trách nhiệm, Thúy đã hoàn thành tâm nguyện của cha mẹ. Thằng Tân đã tốt nghiệp đại học, đã có việc làm có thể lo cho con Mai đang học lớp mười hai. Với số tiền nhỏ thằng Tân gửi về mỗi tháng, Thúy không đi bán chè dạo nữa, chị sửa lại cái hiên nhà và mở quán chè cố định. Chị cẩn thận lau cái đòn gánh sạch sẽ, nâng niu nó như một kỷ vật, tìm chỗ kín đáo chị cất nó vào.
Thằng Tân nghỉ phép năm về thăm chị. Thúy đi chợ chưa về, Tân dọn dẹp nhà cửa. Nó châm lửa đốt rác, quăng luôn cái đòn gánh vào đống lửa đang rừng rực cháy.
--------------------------
Thịt Gà Tạnh mưa, bọn trẻ bưng cơm đứng ăn trước cửa. Tý khoe: - Nhà Tý ăn thịt gà. Đêm đó, bà Tám chửi: - Mả cha nó, nghèo mạt kiếp tiền đâu ăn gà, nó ăn gà bà, nó chết bất đắc. Ông giáo buồn lắm, ngã bệnh, qua đời. Thương tình, hàng xóm lo ma chay. Tý hớn hở vì nhà nó đông vui. Trời đổ mưa. Thằng Tý la lớn: - Con gà vô nhà, dậy bắt làm thịt ba ơi. Mọi người nhìn theo. Thì ra, một con cóc dưới kẹt tủ đang giương mắt nhìn lên quan tài ông giáo.
-----------------------------
Lương Y như Từ Mẫu Con ốm, nhập viện. Làm thủ tục, bác sĩ mặt lạnh tanh. Biết ý, tay mẹ run run dúi trăm nghìn vào túi “lương y”… Bác sĩ thân mật: “Nằm giường này cháu, đừng lo, có bác!”. Biết đâu mẹ đang xỉu dần vì bán máu cho con. ------------------------------
Chịu Đựng Qua xứ người được vài năm thì ông anh của tôi bắt đầu gởi tiền về, giục các con lo học tiếng Anh và vi tính để mai mốt qua đó có thể dễ dàng kiếm việc làm. Hôm vừa rồi, anh gọi điện về thăm gia đình chúng tôi, tôi hỏi anh có địa chỉ eMail chưa để tiện liên lạc, giọng anh chùn hẳn xuống: ”Suốt ngày hết rửa bát lại dọn bàn trong quán, anh có thì giờ đâu mà biết đến những thứ hiện đại đó hả em?!" | |
| | | Mimosa
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Sep 08 2012, 15:16 | |
| (Mimosa ké chuyện cực ngắn này nha anh Đùa). Nhà nó nghèo nhưng vì nó (4 tuổi) còi cọc và lười ăn, nên bố mẹ nó hay mua xoài loại ngọt và thơm cho nó ăn. Xoài trái mùa nên rất đắt. Bố mẹ nó đều thích ăn xoài, nhưng vì đắt quá nên không dám ăn, mà chỉ mua cho mình nó ăn thôi. Mỗi lần mua, mẹ chỉ dám mua 1 quả. Nó cũng rất thích ăn, nhưng nó thấy lạ, vì nó toàn ăn một mình. Nó hỏi bố mẹ một cách ngây ngô: "Sao bố mẹ không ăn xoài mà toàn bắt con ăn?" Bố cười nói: "Bố chưa đến tuổi ăn." Nó tròn xoe mắt hỏi: "Con còn nhỏ thế này, mà con đã đến tuổi ăn rồi. Sao bố nhiều tuổi thế, mà bố bảo bố chưa đến tuổi?" Bố mẹ tủm tỉm cười.
| |
| | | Như Nam
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Mon Sep 10 2012, 18:57 | |
| Bữa Cơm Trưa Hôm nay, khi đang ăn trưa ở một quán bình dân, tôi thấy một bác bán đồng hồ treo tường dạo, khoảng gần sáu mươi tuổi cũng ghé vào. Nhưng bác ấy chỉ gọi một ly trà đá, rồi lấy ra một bịch bốn năm củ khoai lang nhỏ ngồi ăn. Nhìn vẻ mặt khắc khổ và mệt nhọc của bác, tôi thấy nao lòng.
Bất giác, tôi nghĩ đến ba tôi nay cũng đã gần sáu mươi tuổi. Vẫn với túi đồ nghề thợ hồ, ba lặn lội khắp nơi, chắt mót từng đồng gửi về cho tôi ăn học. Đã bao giờ tôi chợt hỏi đến bữa cơm trưa của ba...
...................................
Bất Công Sạp anh chị ít khách vãng lai, ế ẩm, vốn cạn dần, nợ nần chồng chất. Anh mượn rượu giải sầu, sanh tật đánh vợ. Chịu đòn không thấu, chị làm đơn ly hôn. Bạn bè giải hòa, góp tiền cho chị mượn vốn không lãi. Chị bỏ hàng, chia giá sỉ cho người bán lẻ đầu chợ, nhờ vậy đắt khách. Anh bỏ rượu, giúp vợ tần tảo năm, sáu năm dài, nợ trả xong, nhà có đồng ra đồng vào, con cái học giỏi. Chị vui chưa kịp nở nụ cười, cơn đau ập đến… Cầm đơn thuốc trong tay chị ước gì mình dốt, không biết đọc hai chữ: ung thư.
..................
Khốn Nạn Cuộc Đời Ngày xưa chị đẹp nhất làng, ngây thơ yêu dại mà thất thân. Sợ cha mẹ già xấu hổ với xóm giềng, bụng mang dạ chửa lên thành phố, cơ cực không kể hết. Rồi sinh ra nó ốm yếu, bệnh tật.
Hai mẹ con sống đậu trong một khu ổ chuột nhếch nhác, sinh nhai bằng gánh xôi chè, cái khổ không che được vẻ non nõn gái một con. Có nhiều lời ngả giá, chị từ chối.
Con nằm thoi thóp trên giường bệnh, suy thận! Chị tần ngần mở kim băng, đếm đi đếm lại cuộn tiền lẻ cột dây thun... lo lắng! Đêm hôm đó, có người đàn bà lầm lũi đi vào khuya... Đó là chị, chị đi cứu con! Trời thương, rồi thì con cũng khỏe sau nhiều lần chạy thận, ngày con xuất viện chị vui lắm.
Thằng bé chạy về từ nhà hàng xóm, hỏi chị:
-Làm đĩ là làm gì hả mẹ?
Chị ôm nó vào lòng, nước mắt chảy phía sau lưng đứa con...
................................
Xe Đạp ơi Ngày yêu nhau anh thường chở chị đi chơi, đi làm bằng xe đạp. Mỗi lần lên dốc cây cầu dài, chị nép vào lưng anh, thầm thì: "Mệt không anh?". Anh gò lưng đạp xe nhưng vẫn ngoái lại nhìn chị, vừa thở vừa ráng mỉm cười:"có gì đâu em". Lấy nhau rồi, cũng con dốc ấy cũng câu hỏi âu yếm “anh mệt không?”, không ngoái đầu lại, anh lầm bầm “Người chứ có phải trâu đâu mà không mệt!”. Ngồi sau bất giác chị co rúm người, chỉ mong biến thành chiếc lá, bay đi.
.....................
Thèm Rau Muống Ở Mỹ, viết thư về nó cứ bảo: "Mình thèm rau muống luộc chấm mắm nêm quá, ước gì!". Vừa rồi nó về, mình ra chợ mua một mớ rau muống ngon về luộc đãi nó. Nhìn đĩa rau muống nó bĩu môi: "Mày ăn uống kham khổ thế à?".
.....................
Sinh Nhật Nghèo! Chồng mất. Vốn kiến thức đã mai một không kiếm đủ việc làm. Chị xin vào làm công cho một cửa hàng bánh ngọt trong thành phố. Khách ra vào tấp nập, người chọn kiểu này, kẻ chỉ kiểu kia. Mệt, đói, nhưng chị vẫn phải tươi cười. Khuya, chị trở về nhà. Bếp núc lạnh tanh. Đứa nhỏ hâm hấp nóng… Thằng anh nghèn nghẹn: ”Buổi chiều con đưa em đi công viên, hôm nay sinh nhật em”. Chị ôm con vào lòng, rơi nước mắt. Từ ngày anh mất, gia đình chưa có một bữa cơm chung.
.............................
Câu Chuyện Rất Ngắn: 82 Chữ Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách.
Tôi càu nhàu:
- Chín muời năm rồi, chẳng thấy lời lãi gì cả, chỉ tổ nhọc thân. Đã bảo má dẹp quách đi cho rồi. Khổ quá.
Má mất vì lao phổi. Tôi dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một dòng chữ nghuệch ngoạc: "Tiền lời của quán, dành cho con". Gần 50 triệu. Tờ giấy run bần bật.
| |
| | | Mắt Cỏ
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Thu Nov 08 2012, 13:38 | |
| | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:46 | |
| Ước Mơ(Phương Anh) Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó: - Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì? Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói: - Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa. Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng: - Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học. Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón…
ST. | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:48 | |
| Phấn Son (Nguyễn Hồng Vân) Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: “Bạn gái con xinh.” Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: “Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…” Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì. | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:49 | |
| Ba (Nguyên Duy) Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng. Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghỉ cho khỏe. Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người. Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.
| |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:51 | |
| Bàn Tay (Võ Thành An) Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em… Mềm mại. Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em… Chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai. Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
| |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:52 | |
| Ba và Con (Khuyết Danh) Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba… Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:”Có dư đồng nào không con?”. Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”. Ba nói tiếp:”Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”. Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng… | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:53 | |
| Nó (Quỳnh Châu) Ba nó bỏ đi lúc nó còn đỏ hỏn. Ngoại và mẹ nuôi nó trong nghèo khó. Đau khổ – Và cả hạnh phúc. Được vài năm, cái đói nghèo cướp mất ngoại. Thiếu hơi bà, nó ngằn ngặt khóc đêm. Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái dỗ dành : “Ngoại có đi đâu! Ngoại ở đây mà!”. Vậy là nó nín. Rồi mẹ cũng theo bà. Hôm tang mẹ, thấy dì khóc, nó bảo :”Mẹ có đi đâu! Mẹ ở đây mà!” rồi lấy tay đặt lên ngực trái, chỗ trái tim. Nó dỗ thế mà dì chẳng nín, lại ôm nó khóc to hơn. | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:54 | |
| Cái Bóng (Hải Âu)
Ông luôn phàn nàn về cuộc hôn nhân sắp đặt sẵn mà gia đình dành cho mình. Ông chê bà ít học, chẳng tương xứng với sự lịch lãm của ông. Mọi việc ông thường tự quyết, chẳng coi bà vào đâu. Bà tồn tại bên ông như cái bóng lặng lẽ trong cuộc sống chung có nhiều thăng trầm. Một ngày, bà nhẹ bỏ ông sau một cơn bạo bệnh. Ông ra vào ngẩn ngơ như thể đang kiếm tìm. Nhà thiếu bà, ông mới thấy rõ những khoảng trống. Ông nhận ra sự lịch lãm cũng chẳng tạo nên được một gia đình nếu thiếu đi sự hy sinh, chịu đựng âm thầm của bà. | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sat Nov 10 2012, 08:54 | |
| Con Trai (Linh Diệu)
Bà Nội sanh mỗi mình bố. Mẹ cũng chỉ có mỗi Bé thôi. Mẹ sanh phải mổ mà. Bé đã lên 5, thích em trai lắm. Bố cũng vậy. Bà Nội thì khỏi nói, lúc nào ôm Bé cũng thở dài : Phải chi… Một hôm Mẹ khóc – Rồi Mẹ nằm vùi, lặng ngắt , xanh xao. Cả nhà tự nhiên im ắng hẳn. Suốt tuần. Bố với Bà Nội đem về cho Mẹ một chú nhóc thật xinh. Bé thì mê mẩn, nhưng Mẹ chẳng khỏe lên tí nào. Mẹ bảo : Bố đổi em bé bằng trái tim Mẹ đấy! | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Tue Dec 04 2012, 12:31 | |
| Yêu và Ghét. Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: "Tôi ghét người". Từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu.
Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ thì con hãy hét thật to: "Tôi yêu người". Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con.
ST | |
| | | Laocom
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Tue Dec 04 2012, 20:45 | |
| Những câu chuyện hay, anh Đùa nha! | |
| | | Bằng Lăng Tím
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Tue Dec 04 2012, 21:08 | |
| Câu chuyện đúng 100 chữ.
Mẹ bỏ đi theo người khác. Cha ở vậy nuôi chúng tôi. Hơn 20 năm. Tôi và anh Hai đều có gia đình. Ngoài 60, bỗng cha tôi dường như trẻ lại. Ông năng chải chuốt, đi lại và xài tiền nhiều hơn. Chúng tôi nghĩ ông có nhân tình và đối xử có phần nghi ngại. Ông vẫn không nói. Tôi tìm đến bệnh viện, quyết tâm cho người tình của cha tôi một trận. Chợt tôi lặng người đi vì người cha đang chăm sóc mẹ. Thấy tôi, ông gượng nói: “Ba sợ các con còn giận mẹ...”.
st | |
| | | Bằng Lăng Tím
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Tue Dec 04 2012, 21:38 | |
| Bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh
Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn... Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo: Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé. Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng: Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích. Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách: đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với Con : Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình. Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào… Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu biết đây là chỗ nào không ? Thằng bé hồ hởi : Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ! Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khách đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp! Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào.
StHíc... câu chuyện này không ngắn, nhưng BLT thấy hợp với chủ để nên mang vô đây, hi vọng mọi người đừng trách. | |
| | | Ntd Hoa Viên
| | | | Bằng Lăng Tím
| | | | Nguyên
| | | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Tue Dec 04 2012, 22:14 | |
| - Bằng Lăng Tím đã viết:
- Cảm ơn anh Ntd đã nhắc, nhưng đây là câu chuyện BLT sưu tầm nên BLT xin giữ nguyên nội dung và cả tiêu đề tác phẩm được không anh?
Anh biết thể nào BLT cũng trả lời như vậy. Anh nói cho vui thôi, để nguyên trạng cũng được, nhưng anh nghĩ thế này, nếu bài viết có tác giả đàng hoàng thì ta phải tôn trọng quyền tác giả, và phải copy nguyên trạng, (nhưng vẫn phải sửa chính tả, do đôi khi in ấn nhầm, hoặc truyền tay nhiều thành tam sao thất bản, trong bài Bữa tiệc đêm... anh vừa sửa vài lỗi đó.). Còn như bài viết có tính chất dân gian truyền khẩu, thì ta cũng có thể có quyền tham gia làm cho bài viết hay hơn và đẹp hơn, thậm chí, cón có thể biên soạn lại, ví dụ những câu chuyện kể, truyền khẩu dân gian, ta còn có thể sửa đối lại, rồi viết đăng mà. Phải không BLT. Đây chỉ là ý kiến cá nhân, nói cho vui thôi, không phải là quy định hay chỉ dạy đâu nhé. Chúc BLT vui.
ntd | |
| | | Laocom
| Tiêu đề: Truyện Cực Ngắn (st) Thu Dec 06 2012, 16:00 | |
| Truyện Cực Ngắn (st)
1- Nhân Quả
Lũ to, nước trắng xóa, chuột lóp ngóp bơi vớ được ván gỗ mục, trèo lên, bắt gặp mối đang nằm phềnh. Đói run chuột cám cảnh: - Xưa ta làm quan, lũ về, ta ăn biết bao nhiêugạo. - Còn ta thì chuyên rút ruột công trình - Mối xoa bụng lép kẹp. Liền đó bổ củi bơi đến, mổ côm cốp vào ván gỗ, chuột la to: -Thằng này đích thị là lâm tặc! Chưa dứt lời chuột và mối đều bị rớt xuống nước.
2. Cố Nhân
Sau cuộc truy quét gái mại dâm, ngồi trên xe đưa các cô về phường, anh bắt gặp anh ánh nhìn thân thuộc. Ra là Quỳnh '' tiểu thơ'' cùng lớp năm nào- mối tình đơn phương thầm lặng chợt về xao xác trong anh. '' Cô có phải...?'' anh buột miệng chưa kịp nghĩ suy. ''Không... không phải...'' cô quay đi, giấu cái nhìn tủi nhục. Thầm trách mình, tay anh xoắn vào nhau. ... Ai đó đã bảo lãnh và gửi cho cô một phong bao.Mở ra xem...vai cô rung bần bật. Từ đó anh không còn gặp lại cô.
3 - Dạy Con
Trong nỗi dày vò khôn nguôi, nàng thường ôm con vào lòng khuyên bảo. Con ạ luôn nhớ rằng khi mình nói điều gì làm người khác vui thì nói, còn nói làm người khác buồn thì đừng con nhé. Con trai nhìn đôi mắt thăm thẳm của mẹ, gật đầu. Còn nữa, nói làm người khác thương thì nói. Nói làm người khác ghét thì đừng! - Vậy mẹ đã nói gì mà bố im lâu thế? thằng bé hỏi ngây ngô.
4 - Tình Yêu
Bà Năm bị lãng tai nên hay lớn tiếng, trong nhà ai cũng sợ khi bị bà trách mắng. có lần ông Năm lén ghi âm lại để bà nghe mà điều chỉnh vôlum. Sau ngày bà mất, ngôi nhà bỗng lặng câm, chẳng ai buồn nói một câu, rút về phòng đau đáu. Chợt có tiếng bà quát lên quen thuộc từ phòng ông,các con chạy đến bồi hồi, thấy bố ngồi như phỗng , nghe như nuốt từng lời, từ ấy mỗi ngày lại vang lên tiếng quát của bà trong nhà ông Năm, như không thể thiếu.
5 - Bàn Tay
Anh luôn chê tay vợ thô ráp và luôn so với người này người khác. Rồi một ngày anh theo người có đôi tay trắng đẹp, mịn màng. Nhưng bàn tay đẹp thì chẳng thể làm gì, dù chỉ một ngày ôsin nghỉ phép, mọi việc nhà đều đến tay anh. Bàn tay đẹp không tết tóc cho con anh, khi anh ốm đau, bàn tay ấy cũng không buồn nấu cháo. Chỉ miệt mài giũa móng sơn hoa. Nằm liệt giường, anh mơ có bàn tay thô ráp sờ trán anh âu yếm sẻ chia.
ST
| |
| | | Nguyên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Thu Dec 06 2012, 16:06 | |
| Truyện hay, anh Tư. Nhưng sao chỗ phía dưới để trống dài thế? Em cứ tưởng có cái gì phía dưới. | |
| | | Laocom
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Thu Dec 06 2012, 16:09 | |
| Hổng biết mần răng nữa em Hai ui, tự nhiên post lên rùi thấy cái đuôi dài thoòng. Xíp Đùa ơi cắt bớt dùm Còm với. | |
| | | Laocom
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Thu Dec 06 2012, 16:12 | |
| 6. Tu hú
Nửa đêm, con trai anh bị tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Anh lao vào bệnh viện, bác sĩ giục hiến máu nhưng anh không cùng nhóm với con.
Chị đến sau, nghiệt ngã thay cũng khác nhóm.
Bác sĩ cau mày: Vậy là sao, mẹ không cùng thì bố phải cùng chứ?
Chị quýnh quáng gọi điện. Anh choáng váng thấy sếp chị vào, cuống cuồng cho máu đứa con trai anh hết mực thương yêu.
Tháng sau anh chị ly hôn.
Đứa con trai òa khóc.
7. Liệt
Anh phất lên từ chứng khoán. Nhà, xe anh có được sau đợt sóng kịch trần.
Khi người ta bắt đầu tháo lui, anh vẫn vay ngân hàng gom, hốt.
Kinh tế lao đao, bạn bảo: “Giờ mà “hốt tất liệt”!”. Anh tự tin: “Phải biết tham khi người ta sợ”.
Thị trường lao dốc, bạn khuyên: “Thà lỗ non hơn lỗ già”. Anh tuyên: “Đáy rồi sẽ đỉnh”.
Cổ phiếu rớt sâu, anh bán đổ bán tháo vẫn không giữ được nhà.
Giờ muốn gặp anh, bạn phải vào bệnh viện.
8. Tủi phận
Tình cờ gặp nhau trong cuộc họp, Phong bì trách Máy tính:
- Sự ra đời của ngươi khiến ta không còn được chuyên chở những bức thư tình lãng mạn, được gìn giữ những ký ức đẹp của đời người.
- Bây giờ ngươi toàn được giữ tiền, còn đòi gì nữa?
Phong bì thở dài não nuột:
- Thư tình luôn thơm phức. Khi nhận được ai cũng trân trọng, nâng niu. Có khi còn hôn ta. Còn tiền thì chứa đủ mùi đời. Mỗi khi lấy tiền xong, con người lại vứt ta vào sọt rác.
9. Chat
Bài tập vẫn chưa xong, con bé đã lướt tay trên bàn phím:
- Nhớ em hok?
- Nhớ, đi Thanh Đa chơi hem?
- Thanh Đa tối qué.
- Sợ gì, hem tin anh hả?
- Sợ mẹ hok cho.
- Thì nói đi học thim.
- Okie.
- Mà em 17 tuổi thiệt hem?
- Thiệt - con bé bặm môi.
- Ok, hẹn em 6h, wán Chìu Tím.
Con bé nhỏm dậy. Chọn một bộ đồ tối. Cố làm cho mình thật già rồi quảy túi xin mẹ đi học thêm.
Mẹ nó gật, mắt không rời máy tính.
10. Tết
Tết năm kia bố mẹ già tất bật nhặt lá mai, trang hoàng nhà đón chờ con cháu.
Chợt xe bưu phẩm dừng trước cửa, người ta ôm vào đủ loại quà kèm bưu thiếp “Bố mẹ ăn tết vui vẻ, sang năm chúng con sẽ về”.
Tết năm sau lại hăm hở dọn nhà. Lại xe đỗ cửa. Lại quà ngổn ngang. Và lời chúc quen thuộc.
Tết năm này con cháu về, thấy nhà mình thiếu tết. Cây mai nguyên lá. Mái nhà xanh rêu. Quà năm cũ còn nguyên, vương bụi.
Thế mà bố mẹ rưng rưng: “Năm nay có tết rồi!”.
Truyện của TRẦN HOÀNG TRÚC
| |
| | | Laocom
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Sun Dec 09 2012, 19:59 | |
| . Đám giỗ
Bà mất sớm. Ông lấy vợ kế. Bà Hai không sinh con để toàn tâm chăm lo cho chồng và các con chồng, rồi các cháu nội ngoại. Mấy chục năm trôi qua như thế...
Ông bà lần lượt ra đi.
Một lần đến đám giỗ ông, nhìn lên bàn thờ chỉ thấy di ảnh của ông và bà Cả. Hỏi người nhà: vậy ai thờ bà Hai? Họ tỉnh queo: để bà ở chùa!
Thắp nhang trước bàn thờ bỗng như thấy hình bóng bà Hai vẫn ân cần bên ông.
ST | |
| | | Ntd Hoa Viên
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! Thu Jun 06 2013, 10:22 | |
| XIN BẤM VÀO Enlarge this image ĐỂ XEM CHỮ TO HƠN.Ntd lấy link từ Facebook:https://www.facebook.com/groups/diendanhoavien/permalink/585309031490804/ | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! | |
| |
| | | | Truyện cực ngắn... nhưng phải suy nghĩ nhiều! | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |