Nhớ nghe em, ba mươi sáu phố phường
          Yêu tha thiết bóng la đà Cành Trúc
          Hồ Tây ơi tiếng chuông chùa Trấn Quốc
          Gọi vầng dương thức dậy tỏa hào quang...
 
          Sóng gợn lăn tăn đem bóng từng hàng
          Khoe với trời mây nét dịu dàng của Trúc
          Gương Tây Hồ mỉm cười thanh lịch
          Nghiêng nghiêng đầu chào đón khách vãng lai
 
          Trúc của Hà Đông, Trúc ở Sơn Tây
          Trăm phường phố tụ về đây xanh biếc
          Gió trải rộng mặt hồ không mỏi mệt
          Soi lá cành mườn mượt nở muôn hoa...
 
          Gió hãy đu đưa cho Cành Trúc bay xa
          Vào nắng Thu vàng chín hồng quả mộng
          Lay một Cành chứa chan sức sống
          Điện sáng ngời đâu còn dải mù sương?
 
          Ngày lẫn đêm trộm nhớ thầm thương
          Tà áo trắng Trúc vờn bay trước Gió
          Chỉ một ước mơ làm Cơn Gió Nhỏ
          Đậu lên Cành rung động mặt hồ mai...