Diễn đàn về Văn học, Thơ ca, Nghệ thuật, Tình bạn, Tình yêu, và Cuộc sống. Không chính trị và quảng cáo. |
Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 1 (hoavien.forumvi.com). Chào mừng bạn đã đến với Diễn đàn Hoa Viên 2 (hoavien2.forumvi.com). |
Thống Kê | Hiện có 22 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 22 Khách viếng thăm :: 2 Bots Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 145 người, vào ngày Thu May 02 2024, 15:17 |
Latest topics | » Sau cơn mưa by Kiemtieu123 Fri May 17 2024, 18:13
» Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Sun Apr 28 2024, 16:14
» Sau Mười Năm by Viễn Phương Thu Apr 04 2024, 18:31
» Cánh Thơ Xuân Tình by Viễn Phương Fri Mar 22 2024, 19:43
» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình by Nguyễn Thành Sáng Thu Jan 25 2024, 16:22
» Thơ Hay Ngắn by Nguyễn Thành Sáng Sat Jan 13 2024, 13:26
» Tôi Yêu Mùa Đông by Viễn Phương Sun Dec 24 2023, 18:50
» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây… by Nguyễn Thành Sáng Thu Dec 21 2023, 16:21
» Buồn Thu by Viễn Phương Sun Dec 17 2023, 19:27
» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2 by Nguyễn Thành Sáng Wed Dec 06 2023, 14:40
» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1 by Nguyễn Thành Sáng Tue Dec 05 2023, 12:32
» Thẫn Thờ Triền Miên by Nguyễn Thành Sáng Fri Dec 01 2023, 16:32
» THƠ NGẮN by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 27 2023, 16:47
» Tâm Sự Với Trăng by Nguyễn Thành Sáng Tue Nov 21 2023, 21:29
» Thổn Thức Tiếng Lòng by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 17 2023, 13:35
» Vậy Mà Ai Nỡ by Nguyễn Thành Sáng Mon Nov 13 2023, 20:47
» Nỗi Nhớ Niềm Thương Dưới Nắng Tà by Nguyễn Thành Sáng Thu Nov 09 2023, 22:35
» Thơ Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Fri Nov 03 2023, 13:19
» Nửa Mảnh Tình Xa by Viễn Phương Wed Sep 20 2023, 02:14
» Quá Khứ Còn Đâu by Viễn Phương Mon Sep 04 2023, 17:47
» Thơ Những Mối Tình Buồn (2) by Nguyễn Thành Sáng Fri Jul 28 2023, 20:48
» Thơ Những Mối Tình Buồn by Nguyễn Thành Sáng Thu May 18 2023, 10:10
» Chung Một Cõi Về by Viễn Phương Mon May 01 2023, 18:30
» Xuân Phân Niềm Nhớ by Viễn Phương Wed Apr 05 2023, 18:28
» Mê Trần by Viễn Phương Sat Mar 11 2023, 19:38
» Tưởng Vọng Cố Nhân by Viễn Phương Mon Feb 27 2023, 22:08
» Thơ Hay Ngắn Trích Đoạn by Nguyễn Thành Sáng Tue Jan 31 2023, 09:32
» Đêm Đông by Viễn Phương Tue Jan 17 2023, 20:09
» 1- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:27
» 2- Thơ Vui Mừng Năm Mới 2023 by Nguyễn Thành Sáng Mon Jan 16 2023, 09:26
» Hương Tình Thu by Viễn Phương Mon Dec 19 2022, 03:42
» lục bát mùa thu by Lê Hải Châu Sun Aug 28 2022, 09:51
» Tháng Tám Về by Viễn Phương Thu Aug 04 2022, 18:42
» dại khờ by Lê Hải Châu Mon Jun 20 2022, 08:32
» Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) by Nguyễn Thành Sáng Sat Jun 18 2022, 22:16
» TÌNH QUÊ by Lê Hải Châu Wed Jun 15 2022, 08:36
» hương thầm by Lê Hải Châu Wed May 25 2022, 08:12
» Trăm Ngày Xuân Vắng Nhau by Viễn Phương Sun May 22 2022, 06:01
» nhuộm tóc by Lê Hải Châu Wed May 18 2022, 10:57
» mùa lúa trỗ bông by Lê Hải Châu Tue May 03 2022, 10:55
» hè ơi by Lê Hải Châu Wed Apr 13 2022, 10:21
» Gửi Người Tình Lỡ by Viễn Phương Sun Apr 03 2022, 17:44
» Biển Chiều Gọi Nhớ by Viễn Phương Sat Mar 26 2022, 07:20
» nắng tháng ba by Lê Hải Châu Wed Mar 23 2022, 10:56
» Hai Góc Tình Xa by Viễn Phương Sun Mar 20 2022, 20:07
» TRANG THƠ LÊ HẢI CHÂU by Lê Hải Châu Fri Mar 18 2022, 08:43
» Gởi Bạn Tri Âm by Viễn Phương Fri Mar 11 2022, 08:52
» giấc mơ hồng by Lê Hải Châu Sun Feb 06 2022, 08:25
» MỘT CHUYỆN HI HỮU by Nguyễn Thành Sáng Sun Jan 30 2022, 13:23
» tìm lại người xưa by Lê Hải Châu Sun Jan 30 2022, 11:27
» Xuân Là Em by Viễn Phương Sat Jan 29 2022, 21:37
» chúc tết nhâm dần by Lê Hải Châu Thu Jan 27 2022, 07:48
» vào xuân by Lê Hải Châu Thu Jan 20 2022, 18:05
» RU ANH NỒNG NÀN (Mimosa) by Viễn Phương Wed Jan 19 2022, 03:04
» nghề nông by Lê Hải Châu Sat Jan 15 2022, 07:18
» sự đời by Lê Hải Châu Tue Jan 04 2022, 08:39
» tết này em có về không by Lê Hải Châu Sat Dec 25 2021, 17:24
» Tranh Thơ Giáng Thu Xưa by Giáng Thu Xưa Tue Dec 21 2021, 04:28
» cái còi xe by Lê Hải Châu Tue Dec 07 2021, 08:59
» nhớ mẹ chiều đông by Lê Hải Châu Fri Dec 03 2021, 17:17
» khất lấy chồng by Lê Hải Châu Thu Dec 02 2021, 07:07
» Xướng Họa - Đường Luật by Gió Bụi Tue Nov 23 2021, 06:54
» Chiếc Nón Bài Thơ by Gió Bụi Sun Nov 21 2021, 08:22
» thầy tôi by Lê Hải Châu Thu Nov 18 2021, 08:12
» Xoắn Xuýt Tình Thơ by Viễn Phương Tue Nov 16 2021, 09:06
» tuổi già by Lê Hải Châu Sun Nov 07 2021, 06:42
» phận người by Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:03
» phận người by Lê Hải Châu Mon Nov 01 2021, 10:01
» bà em by Lê Hải Châu Sun Oct 31 2021, 08:32
» nói với con by Lê Hải Châu Thu Oct 28 2021, 11:05
|
May 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | | | Calendar |
|
| | NHẬT KÝ VỢ TÔI | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Tầm Vu
| Tiêu đề: NHẬT KÝ VỢ TÔI Thu Sep 25 2014, 14:53 | |
| NHẬT KÝ VỢ TÔI Người ta thường nói, tình yêu cũng như cuộc đời, cần phải trải qua sóng gió mới trở nên có ý nghĩa, mới khiến ta nhớ mãi không quên. Trong hàng vạn cuộc đời từ khi sinh ra rồi lại biến mất trong cõi đời này, có ai là sống một cuộc sống oanh liệt như trong tiểu thuyết? Có lẽ số đông sẽ trả lời rằng cuộc sống của tôi rất bình thường, tình yêu của tôi cũng rất bình thường, cứ tằng tằng như thế, chẳng có gì khác biệt. Nhưng chỉ có chính bản thân chúng ta mới tự hiểu được rằng sóng gió không chỉ là những thử thách, những bước ngoặt, mà sóng gió, có khi chỉ là những cảm xúc bộc phát từ trong chính trái tim mình khiến ta khó có thể kiềm chế được. Có người sẽ trực tiếp thể hiện ra nó, có người chỉ cố ép bản thân mình phải dùng lý trí để vượt qua. Vợ anh chính là một người như thế.
Hôm nay là một ngày bình thường đến không có gì bình thường hơn đối với anh, sáng ra đèo con đi học, ăn sáng, rồi đi làm. Chỉ có sự khác biệt duy nhất là xe anh hết xăng mà chính anh cũng quên mất, đành phải lấy tạm xe của vợ để đi. Đến công ty, anh định mở cốp xe cất mũ bảo hiểm, không ngờ lại nhìn thấy một cuốn sổ cô để quên trong đó. Chỉ cần nhìn qua là anh biết rõ, đây là sổ nhật ký chưa bao giờ tách rời khỏi cô.
Vợ anh nếu nói là chậm tiến thì cũng không hẳn, cô cũng theo kịp xã hội, có email, có Facebook, có dùng laptop, nhưng riêng việc cho tới thời đại này rồi vẫn còn dùng sổ nhật ký để viết tay hằng ngày thì anh đúng là phục cô. Lúc đầu chỉ vì đơn giản không muốn một vật quan trọng như thế của vợ mình lại bị vứt chỏng chơ trong cốp xe, nên anh đã cầm theo nó lên văn phòng.
Giờ nghỉ trưa, anh cứ nhìn chằm chằm vào cuốn sổ trên mặt bàn ấy. Vẫn biết rằng đọc lén nhật ký của vợ là một việc hèn hạ và tội lỗi đến nhường nào, nhưng sự tò mò về thế giới nội tâm thật sự trong cô vẫn khiến tay anh bất giác mà mở nó ra.
Ngày XX tháng X năm 2010
Hôm nay đi chơi cùng anh gặp cơn mưa rào lớn quá, anh kéo mình vào một góc phố dưới mái hiên cùng trú mưa. Ánh đèn đường hắt lên từng dòng mưa xối xả trút xuống mặt đường. Trong một khắc lạnh lẽo ấy mình có chút sợ, mà lại không biết là sợ cái gì. Sau đó mình nghe thấy anh hát, giọng anh đặc biệt ấm, đặc biệt dày, đặc biệt vang. Giọng hát anh như ngọn gió thổi đi những dòng nước trắng xóa đang đe dọa tát vào mặt mình ngoài kia. Anh cười rất xán lạn, cảm giác như trong cuộc sống không điều gì có thể khiến anh ưu phiền. Là như vậy, hay là anh cố ngụy trang?
Ngày XX tháng X năm 2010
Có lẽ mình đã yêu anh mất rồi. Anh chỉ đi công tác có mấy ngày mà sao mình nhớ anh đến thế! Không cần phải đợi anh về, ngay bây giờ mình phải nhắn với anh điều đó. Em rất nhớ anh!
Ngày XX tháng X năm 2010
Thật hạnh phúc khi gặp ai anh cũng giới thiệu mình là bạn gái của anh. Ánh mắt anh khi ấy vui vẻ đến thế, hạnh phúc đến thế, tự hào đến thế. Anh có nhìn thấy ánh mắt mình khi ấy hay không? Nó cũng chan chứa giống như ánh mắt của anh.
Ngày XX tháng X năm 2010
Con Hớn nó nói đúng, có nhàn rỗi đến mấy, thà là mở phim thần tượng ngắm trai đẹp còn hơn, chứ đừng bao giờ lục lọi mấy thứ đồ đã được cất đi của người yêu. Đó là hình thức hành xác tàn nhẫn nhất của một người con gái. Mình không nên ngồi lướt timeline của anh. Nhưng dù có hối hận đến đâu, thì mình vẫn cứ nhìn thấy ảnh của cô ấy. Cô ấy trông thật xinh xắn, thật hiền dịu, thật biết tạo dáng khi chụp ảnh. Nhưng hóa ra, anh là người đã bỏ rơi cô ấy. Có lẽ nào, cho đến bây giờ, cô ấy vẫn còn yêu anh?
Ngày XX tháng X năm 2010
Linh cảm của đàn bà phụ nữ mới thật chuẩn xác làm sao. Cô ấy sờ gáy đến mình rồi. Sao mình cứ có cảm giác giống mấy bà vợ đi đánh ghen với bồ nhí của chồng vậy nhỉ? Không sao không sao, chỉ là add Facebook mà thôi, chỉ là thăm dò mà thôi.
Ngày XX tháng X năm 2010
Mấy ngày gần đây luôn nhận được email lạ. Toàn là ảnh cùng những thông tin về anh. Tiếc rằng không phải vì anh là người nổi tiếng. Chỉ là có người muốn mình nhìn thấy anh đã ôm cô ấy như thế nào, anh đã từng ở bên cô ấy ra sao. Có người cố tình muốn cho mình biết rằng, những thứ mình hiểu về anh không nhiều bằng cô ấy, muốn mình thấy rằng quãng thời gian anh đã từng có với cô ấy dài hơn có với mình biết bao nhiêu. Có lẽ mình biết, email lạ ấy là của ai rồi. Con Hớn nó nói là mình đang tự hành xác. Nhưng mình vẫn muốn lưu lại những bức ảnh đó vào tất cả các ổ trong máy tình, rồi để ẩn nó đi. Đó là cách mình nhìn vào sự thật. Không thể cho anh biết, anh nhất định sẽ đến tìm cô ấy.
Ngày XX tháng X năm 2011
Hôm nay mình muốn đi cổ vũ anh đá bóng với tư cách là vợ anh. Tư cách này với mình mà nói thật là một niềm hạnh phúc vô bờ bến. Chỉ không ngờ là gặp cô ấy ở đó. Cô ấy đến đó với tư cách là người yêu của một anh khác trong đội của anh. Mình thực sự có chút bất ngờ, nhưng ánh mắt cô ấy dõi theo vợ chồng mình nói cho mình biết rằng, tư cách mà cô ấy lựa chọn, chỉ là cái cớ để nhìn thấy anh. Cô ấy cười khẩy vì mình không cao bằng cô ấy, nhưng cô ấy không biết rằng, mình hơi thất vọng vì cô ấy không đẹp như trong ảnh.
Ngày XX tháng X năm 2011
Đọc được những lời nói kháy của cô ấy trên Facebook quả thật là có chút không thoải mái. Nhưng cô ấy chỉ ám chỉ thôi, nên mình cũng chẳng thể làm mình làm mẩy gì với anh.
Anh tức giận gấp cuốn sổ vào. Cả buổi chiều hôm đó anh không thể tập trung làm việc. Hóa ra cô ta lại dám hèn hạ đối xử với vợ anh như thế sau lưng anh. Nhưng đáng giận hơn là, vợ anh lại cứ nhẫn nhịn, chịu đựng, thậm chí cũng không ghen tuông gì cả. Chẳng lẽ vai trò của anh trong trái tim cô lại nhạt nhòa đến như vậy hay sao?
Anh ủ rũ lái xe về nhà. Cuốn nhật ký của cô, anh lại để nó trong cốp xe.
Cô vẫn như vậy, giữa hàng ngàn tiếng xe đi lại trong ngày, cô vẫn nghe ra tiếng xe của nhà mình. Cô vẫn biết phong cách tắt máy và rút chìa ra khỏi ổ rất nhanh của anh. Có thể nói rằng nhắm mắt nằm trên giường, cô cũng có thể biết được anh đã trở về.
Khi anh còn chưa vào đến nhà cô đã đi vào bật bếp, hâm lại thức ăn để ăn cơm. Cho dù là muộn đến đêm khuya, nếu như anh không thông báo cắt cơm, thì cô sẽ không bao giờ ăn cơm trước.
Nhưng hôm nay, khi anh nhìn thấy từng ấy những động tác rất quen thuộc và tự nhiên của cô, nhìn thấy nụ cười vẫn luôn xán lạn mà cô dành cho mình, anh lại cảm thấy bản thân mình thật thất bại. Anh cứ tưởng anh đã cho cô một tình yêu và một cuộc hôn nhân hoàn mỹ không tỳ vết, ngay cả sóng gió cũng không hề có.
Hóa ra không phải thế, chỉ là cô đã biến nó thành những đợt sóng ngầm đề anh không biết đến mà thôi. Bỗng nhiên anh lại thấy giận, không rõ là giận cô hay giận chính mình, anh đi ra xe, mở cốp, lấy cuốn nhật ký của cô ra rồi đặt mạnh trước mặt cô: “Từ sau em có gì bức xúc thì cứ nói thẳng với anh đây này, đừng hành hạ nó nữa!”. Nói xong, anh đi vào phòng làm việc, sập cửa và chẳng thèm đi ra nữa. Cô chỉ lặng lẽ nhìn cuốn nhật ký rồi thở dài.
Sáng ngày hôm sau, anh tỉnh dậy trên bàn làm việc mới nhớ ra rằng mình đã ngủ quên cả đêm ở đây. Cô không hề đi vào gọi anh về phòng ngủ. Tâm trạng anh trở nên chán nản hơn bao giờ hết. Không có gì chán hơn việc mình và người mình yêu cãi nhau mà lại không biết cãi nhau vì cái gì. Vì cuốn nhật ký ư? Thế thì không ai nhạt nhẽo hơn vợ chồng anh. Hơn nữa, người giận dỗi vô cớ lại còn là anh.
Anh uể oải bước ra khỏi phòng, cánh cửa phòng ngủ vẫn còn đóng. Cô vẫn còn chưa dậy sao? Không vội đánh thức cô, anh đi xuống bếp để tìm gì đó có thể ăn được, từ tối qua đến giờ anh chưa ăn gì.
Anh thấy trên bàn ăn có một hộp quà thắt nơ rất cẩn thận, trên đó có một bức thư. Nhìn hai chữ “Gửi anh” trên phong bì, anh run rẩy mở ra đọc. Anh rất hồi hộp, vì anh nhận ra được đó là nét chữ của vợ mình.
“Chúc mừng kỷ niệm ngày ông xã lần đầu tiên được mang đôi giày chơi đá bóng. Em biết bóng đá đối với anh quan trọng đến nhường nào, mà anh thì luôn ước mơ có được một đôi giày để chơi bóng.
Ngày này của mười năm trước, anh đã có thể mua đôi giày đầu tiên ấy bằng chính tiền tiết kiệm của mình. Anh biết không, nếu không có cô ấy, em đã không biết được một tin tức quan trọng như thế này về anh. Vì thế, cho dù là hành động của cô ấy là đúng hay sai, thì em vẫn muốn cám ơn cô ấy.
Em biết hôm qua anh đã đọc nhật ký của em. Không phải em không ghen, không phải đối với em anh không hề quan trọng. Chỉ là em biết chắc chắn rằng, thời gian em ở bên anh sẽ nhiều hơn cô ấy, và nhiều hơn bất cứ ai trên đời này.
Có một việc em không hề viết trong nhật ký, đó là em đã từng trả lời email của cô ấy. Em nói rằng em không cần anh phải so sánh xem em hơn ai, em kém ai, chỉ cần đối với anh, em không giống với bất cứ một người nào khác, như vậy chính là anh đã nhìn thấu trái tim của em. Bởi vì với em, anh cũng không giống bất cứ một người nào khác.
Vốn định cho anh một bất ngờ nho nhỏ, không ngờ anh lại tức giận bỏ vào phòng. Hãy hâm nóng lại thức ăn trong tủ lạnh và ăn đi cho đỡ đói, chồng yêu nhé! Anh thấy đấy, em có thể cùng anh chung sống dưới một mái nhà, đó là điều lớn lao nhất em có được mà cô ấy lại không bao giờ có thể có được. Vì thế chúng mình đừng so đo gì với cô ấy nữa, anh nhé. Yêu anh!”
Lúc này anh mới nhìn vào hộp quà. Bên trong đó là một đôi giày đá bóng mà vợ anh mới sắm cho anh. Anh biết cô không am hiểu gì về thể thao, nhưng cô có thể chọn một đôi giày tốt như vậy, có lẽ cô đã bỏ ra thật nhiều công sức để tìm hiểu.
Đó mới là vợ anh, một cô gái lý trí đến mức làm cho người ta tưởng rằng cô thật vô tình. Nhưng nếu bạn có thể phá bỏ bức tường thành cô ấy cố gắng xây nên, bạn sẽ hiểu được rằng bên trong cô ấy tồn tại một trái tim bao dung hơn bất cứ ai. Mà để có thể bao dung được, chỉ có là tình yêu.
Nhìn lên cánh cửa phòng ngủ vẫn đang đóng chặt, anh mỉm cười ấm áp rồi bước lên. Chưa kịp đẩy cửa vào thì thấy cô mở cửa lao ra. Có vẻ như cô rất vội vàng. Cô chạy xuống cầu thang mà chỉ kịp nói: “Phải làm đồ ăn sáng cho con thôi, nó sắp muộn mất rồi, anh thay đồ đi”. Ý nghĩ duy nhất lúc này của anh chỉ là giữ cô ấy lại, ôm một chút, dùng môi của mình để chặn ngay cái miệng nhỏ nhắn mới sáng ra đã hạ lệnh sai bảo kia. Quả thực anh cũng đã làm như thế.
(St) | |
| | | | NHẬT KÝ VỢ TÔI | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|